Editor: Miêu Bàn Tử
Lòng bàn tay của Tô Đát Kỷ trống trơn, ngây người hai giây mới nói:
"Đại tổng tài Thì, trong giờ làm việc, anh là cấp trên của tôi thì anh có thể ra lệnh cho tôi. Nhưng sau khi tan làm là thời gian cá nhân của tôi, anh cũng muốn nhúng tay vào??"
"Anh là cảnh sát Thái Bình Dương sao, quản cũng hơi rộng rồi đấy!"
Thì Đình mới phản ứng được, hành động của mình vừa rồi có hơi quá khích, nhưng hắn sẽ không thừa nhận, ngược lại mặt đen thui, lạnh giọng hỏi lại nàng:
"Mang con của tôi đi hẹn hò với nam nhân khác?"
"Cô thật sự muốn đội nón xanh cho tôi? Hả?"
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Tô Đát Kỷ không biết nên khóc hay cười,
"Tổng giám đốc, xin anh chớ nói lung tung, tôi không có mang con của anh. Một tháng sau, chúng ta liền anh đi đường anh, tôi đi đường tôi, nước sông không phạm nước giếng. Tôi muốn tiếp xúc với nhiều đàn ông tốt một chút, sau đó nói chuyện yêu đương, rồi tiến tới kết hôn đấy. Thế nào?"
Nàng còn muốn yêu đương với người khác? Còn muốn kết hôn?
Trong đầu Thì Đình "Ong" một chút, con ngươi bỗng nhiên mở to.
Sâu trong nhận thức của hắn, sự hiện diện của Ninh Quân Tuyền vĩnh viễn khoá lại một chỗ với hắn.
Khi còn bé, nàng là cái một cái đuôi dính ở sau lưng hắn, bỏ cũng không được. Lớn lên rồi, nàng sẽ trở thành vợ của hắn, chiếu cố sinh hoạt hàng ngày của hắn, đi theo hắn hết quãng đời còn lại.
Từ ba tuổi đến tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459384/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.