Editor: Miêu Bàn Tử
Đào Vãn Tâm vốn là trợn con mắt lên, lúc này trừng lớn hơn, không thể tin được nhìn Tô Đát Kỷ.
Nàng đây là cố ý nhắm vào mình rồi?
Trên hành lang người đến người đi tấp nập, đứng ở đó tất cả mọi người đều thấy được. Bây giờ còn xấu hổ hô như thế, không tới năm phút liền trở thành trò cười cho toàn công ty. Nàng lại dám để cho mình hô một trăm lần?
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Bốn nữ thư ký kia nghe được câu nói này của Tô Đát Kỷ, đáy lòng không hiểu sao dâng lên một cảm giác may mắn.
So với một trăm lần, mười lần quả thực là mưa bụi.
Sợ Tô Đát Kỷ lại đưa ra cái yêu cầu vô lý gì, bốn người liếc nhau một cái, gần như cùng lúc quay người đi ra ngoài, nhanh chóng ở trên hành lang hô mười lần. Trước khi những đồng nghiệp khác kịp phản ứng, xám xịt chạy về.
Loại tiểu nhân này, nếu mà có đệm lưng thảm hại hơn mình, cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.
Tô Đát Kỷ đã sớm xem thấu thói hư tật xấu của các cô, chỉ mới mấy câu, thành công ly gián các cô với Đào Vãn Tâm.
Các đồng minh lâm thời đã đầu hàng, Đào Vãn Tâm bị cô lập tức giận thấy nhóm ả không có nghĩa khí gì, lại thấy Tô Đát Kỷ muốn để ả khó xử, sắc mặt tái nhợt, giọng nói khó khăn thốt ra,
"Chị Ninh..."
Chỉ là, hai chữ yếu đuối như muỗi kêu vừa thốt ra khỏi miệng, liền bị Tô Đát Kỷ cường thế đánh gãy, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459380/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.