Editor: Miêu Bàn Tử
"A, Vãn Tâm?"
Tô Đát Kỷ hừ lạnh một tiếng, mặt mũi tràn đầy chê cười,
"Gọi tên thật thân mật nha! Thế anh có nhớ rõ anh xưng hô với vị hôn thê đây thế nào không?"
Xưng hô với nàng như thế nào?
Thì Đình nhớ lại một chút, ngây ngẩn cả người.
Ở trong cuộc sống của hắn, hình như cũng không có xưng hô với nàng.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Mỗi lần liên lạc đều là Ninh Quân Tuyền chủ động gọi đến, hắn chỉ cần trả lời đơn giản, đối với sự quan tâm của nàng chỉ "Ừ, à" qua loa một chút, nói chuyện đều không nói quá hai câu, chớ nói chi là chủ động bảo nàng.
Thì Đình nhớ tới buổi sáng hắn muốn gọi điện thoại mắng nàng thì trong danh bạ còn chẳng tồn tại số điện thoại của nàng.
Trong ấn tượng của hắn, lần mà gọi nàng nhiều nhất chính là buổi tối hôm qua.
Ba chữ "Ninh Quân Tuyền" - gọi cả tên lẫn họ, xa cách đến cực điểm.
Hai hàng lông mày anh tuấn của Thì Đình nhăn lại. Hắn không có chú ý đến, vị hôn thê so với chức vụ bình thường trong công ty, gần gũi với cuộc sống của hắn hơn.
Bọn họ dường như không giống nhau.
Tô Đát Kỷ nhìn hắn lâm vào suy nghĩ, cố nén xúc động trợn trắng mắt.
Lúc trước Ninh Quân Tuyền quá nhu thuận, quá ẩn nhẫn, vẫn luôn chịu ủy khuất, không hiểu cái bản thân mình cần, mới khiến cho Thì Đình có một loại cảm giác "Duy trì tình trạng như vậy rất tốt", căn bản không chú ý đến cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459363/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.