Editor: Miêu Bàn Tử 
Tô Đát Kỷ đi ra từ con đường mòn, ánh mắt còn cẩn thận liếc mắt nhìn Đào Vãn Tâm theo sau lưng, lúc này mới đặt điện thoại vẫn luôn trong tình trạng khoá máy xuống. 
Cười. 
Thật sự không có chị em tốt gì cả, càng không có tiểu chó săn. Chẳng qua là nàng tự biên tự diễn một vở kịch mà thôi. 
Con mồi đã mắc câu, vở kịch tiếp theo có thể trực tiếp mở màn. 
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu 
Tô Đát Kỷ giống như không biết gì, mang theo Đào Vãn Tâm đang âm thầm theo dõi thẳng đến khách sạn, bước chân nhẹ nhàng đi vào trong thang máy, một bộ dáng vội vã muốn tham gia bữa tiệc. 
Cái này chỉ khổ Đào Vãn Tâm. 
Ả cũng không thể đi theo vào trong thang máy. Làm vậy không phải trực tiếp bại lộ sao? 
Thế là ả chỉ có thể giẫm giày cao gót của mình, ra sức leo cầu thang. 
Leo lên trên một tầng, còn phải vụng trộm xem thang máy có dừng tại tầng này hay không, Tô Đát Kỷ có đi ra hay không. 
Ngay cả Tô Đát Kỷ muốn đi tầng thứ mấy ả cũng không biết! 
Tô hồ ly giảo hoạt như thế, làm sao lại bỏ qua một cơ hội ngược người tốt như vậy đây? 
Đi vào thang máy, nàng liền bấm tầng cao nhất, lười biếng tựa người, cười mị hoặc nhìn hình ảnh nữ chính ấp úng ấp úng leo lên trong rada hệ thống. 
Ả nhất định phải dùng tốc độ rất nhanh, mới có thể leo tới bên trên. 
Leo không được mấy tầng, ả liền cởi phăng cả giày cao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459350/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.