Chương trước
Chương sau
Editor: Miêu Bàn Tử
"A!!!"
"Ách a..."
Hai tiếng kêu đồng thời vang lên.
Chỉ khác, một cái là hưởng thụ, một cái khác là đau thấu trời xanh.
"Đau quá! Đau nhức đau nhức đau nhức..."
Tô Đát Kỷ thật sự đau nhức muốn gãy mất một cái đuôi.
Nước mắt không thể khống chế được mà tuôn ra như mưa.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Em gái nhỏ" bị "Anh đại bác" tấn công như vũ bão, từ phần eo trở xuống đều đau đến mức cảm giác không tồn tại.
Sắc mặt nàng trắng bệch, răng trắng cắn chặt môi, đến nỗi ứa máu cũng không định nhả ra.
Trong đầu chỉ có một cái ý nghĩ lặp đi lặp lại,
"Loài người thật gian trá giảo hoạt, ngay cả hồ ly cũng bị lừa gạt!!!"
Tô Đát Kỷ đau đến không thể hô hấp, Thì Đình lại sảng khoái thở ra một hơi.
"A..."
Thiếu nữ trong ngực như một món ăn cực kỳ ngon!
Da thịt mềm nhẵn tinh tế, khuôn ngực đẫy đà, kết hợp với eo thon cùng mông ngọc ngạo nghễ ưỡn lên, vừa chạm tay đến đã làm hắn yêu thích không thể buông tay.
Đương nhiên, miệng của hắn cũng không có rảnh rỗi, bốn phía liếm | cắn | đùa | mút, trên thân thể trắng mềm đến phát sáng ấn lên vài ký hiệu hết đỏ tới tím, chỉ thuộc về riêng mình hắn.
"Uy, anh nhẹ, nhẹ một chút... A! Hỗn đản!"
Não nàng đã lâm vào mơ màng, thân thể đau nhức, hoàn toàn không thể chống cự được, cũng mặc kệ hắn tùy ý trêu đùa. Sau đó cánh tay mạnh mẽ của Thì Đình ẵm nàng lên một cái, trời đất quay cuồng, thay đổi vị trí của hai người. Editor: Miêu Bàn Tử
Bị hắn đặt ở dưới thân.
Lần này, dễ dàng cho hắn đùa nghịch lưu manh.
Một đôi bồng đào đáng yêu đẫy đà, còn non mềm hơn so với đậu hũ.
"Ngô!"
Tô Đát Kỷ yêu kiều hừ một tiếng, thân thể mềm xuống dưới.
Nàng cảm giác mình muốn biến về hình dạng tiểu hồ ly, rơi vào trong biển vô biên, không chỗ dựa, chìm chìm nổi nổi, muốn ngạt thở.
Dưới chân không thể chạm tới mặt đất, trên tay không thể sờ tới cái gì cố định, chỉ có thể bị sóng gió đưa qua đẩy lại.
"Vương bát đản!!!"
Tô Đát Kỷ không có lực chống trả, không thể chịu được nỗi nhục như thế. Nàng liền cắn một cái trên vai hắn.
Nàng chỉ muốn ăn thịt thôi mà! Không những bị ăn, mà còn bị gặm đến chút xíu xương vụn cũng không thừa!
Quá oan, quá tức giận!
Quan trọng nhất chính là, quá mất mặt!
Đường đường là hạng nhất Yêu Cơ ngàn năm, thế mà chớp mắt một cái liền bị ăn sạch sẽ!
Răng nhọn của tiểu hồ ly quả thật lợi hại, đâm vào một cái, đau đớn liền lan ra trong phút chốc.
Thì Đình đang sảng khoái ở bên trong thì cơn đau ập đến, hắn kêu lên một tiếng, nhíu mày. Nhưng hồ ly này quá mức mê người, hắn vẫn không có dừng lại.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Chỉ là cảm thấy người dưới thân không quá cao hứng, hắn kiên nhẫn dẫn đường, bắt đầu lấy lòng nàng.
Thì Đình ôn nhu nhẹ nhàng liếm từng giọt nước mắt óng ánh rơi xuống vì đau của Tô Đát Kỷ, sau đó lại hôn lên đôi mắt của nàng.
Cái hôn dịu dàng mang theo cảm giác vỗ về, làm cho nàng từ từ yên tĩnh trở lại.
Đau đớn chậm rãi rút đi, thay vào đó là từng đợt thủy triều lạ lẫm khiến người ta thích thú.
Từ ít đến nhiều, từ chậm biến nhanh.
Không bao lâu, tay nhỏ trắng nõn của Tô Đát Kỷ bất lực buông xuống, dựa vào đôi vai căng cứng cơ bắp của Thì Đình.
Đi theo hắn, cùng thăm dò một thế giới mới~
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Hết H:))))))))))))))))))
?Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái?Meo~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.