Editor: Miêu Bàn Tử
Mùi hương hoa dịu nhẹ.
Mùi rượu theo gió thoảng qua.
Mùi nước hoa ngọt ngào của nữ sĩ* hoà lẫn với hormone nam tính nồng đậm.
*Nữ sĩ: cô/bà/chị - người phụ nữ viết thơ, viết văn.
Chóp mũi Tô Đát Kỷ khẽ động, mùi nguy hiểm mập mờ liền tranh nhau chen lấn chui vào.
Cảm giác... Có chút vi diệu.
Mở mắt ra, là một màu đen kịt.
Tô Đát Kỷ:???
Nàng nhắm mắt lại, đổi loại phương thức khác, mở mắt ra một lần nữa.
Nha~, đưa tay lên vẫn không thấy được năm ngón.
"Lần này thân thể ta chẳng lẽ là một người mù?!"
Tô Đát Kỷ nháy nháy con mắt hai lần, nghe giọng điệu rất không vui vẻ.
Hệ thống vừa muốn nói chuyện, lại nghe thấy nàng tiếc rẻ một tiếng,
"Không thể thưởng thức được khuôn mặt đẹp đến Trầm ngư lạc nhạn* của ta, sẽ là tiếc nuối lớn nhất đời của vị nữ sĩ này nha!"
*Trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa: Chim sa cá lặn, nguyệt thẹn hoa nhường.
Hệ thống:...
Bản điện hạ vẫn nên giả câm điếc đi.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
*
Nhìn cái gì cũng không thấy, Tô Đát Kỷ ngay lập tức đem công năng các giác quan khác phóng đại.
Ví dụ như hiện giờ, dưới thân thể nàng, là giường tơ tằm mềm mại, mà trên thân...
Thì bị một bộ cứng rắn nóng hổi đè ép!
Càng làm cho người ta tim đập đỏ mặt là, Tô Đát Kỷ cảm giác được chân dài tinh tế của mình, chính thuận ôm lấy địa bàn cường tráng của hắn!
Không cần nhìn nàng cũng biết, tư thế bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459334/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.