Editor: Miêu Bàn Tử 
Phó Cẩn Ngôn lại không có tâm tình nghe cô hỏi thăm như vậy. Lúc Trần Hiểu Ý nói đến hai chữ "đêm qua", tâm hắn nhịn không được có chút hoảng, cúi đầu che giấu biểu tình tiếp nhận rổ hoa quả, 
"Tôi không có việc gì, chỉ hơi mệt chút, muốn nghỉ ngơi một ngày. Hôm nay là ngày làm việc, cô cứ chạy đến như vậy không tốt lắm, đi về trước đi." 
Vừa mở cửa ra cũng làm cho người ta trở về, cái gà tơ này thật sự rất thú vị a~. 
Tô Đát Kỷ che miệng cười trộm, mặc dù biết ý nghĩ thật sự của hắn không phải là đuổi người, mà là sợ mình bị phát hiện, trước hết phải để cho Trần Hiểu Ý đi, nhưng rốt cuộc vẫn cảm thấy buồn cười. 
Thật đáng tiếc, bây giờ nàng muốn nhìn nét mặt nữ chính một chút~ 
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu 
Đương nhiên Trần Hiểu Ý không biết nội tình liền hiểu lầm, nụ cười trên mặt lập tức cứng ngắc, càng thêm xác nhận hoài nghi của mình. Không có lửa thì làm sao có khói. Cô cắn răng, dứt khoát trực tiếp cởi giày đi vào trong, 
"Phó ca, anh đừng khách khí với em. Ai nha, trên bếp còn nấu cháo à? Em đến nấu là được, anh là bệnh nhân, mau mau nghỉ ngơi trước đi." 
Nam nhân nàng coi trọng nhiều năm như vậy, làm sao có thể dễ dàng chắp tay nhường cho người khác? Tối hôm qua trầm tư suy nghĩ một đêm, cô quyết định thay đổi sách lược, không đi con đường âm thầm lặng lẽ nữa, mà là tích cực tiến lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459313/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.