Editor: Miêu Bàn Tử
Làm một kiểm sát trưởng tuân theo quy tắc, chính là để chứng cứ đến nói chuyện, Phó Cẩn Ngôn cẩn thận nghiên cứu hoá đơn gửi tiền một chút, trực tiếp gọi điện thoại cho ngân hàng đã tham gia, rất nhanh liền tra được tin tức tài khoản gửi tiền.
Nhưng sau khi điều tra được, lại làm cho hắn cảm thấy rất kỳ quái.
Chỗ để quyên tiền là một viện mồ côi ở trong khe núi xa xôi Miền Tây Bắc. Tài khoản quyên tiền vẫn là tài khoản chuyên dụng, chỉ là dùng hình thức nặc danh để quyên tiền.
( Miền Tây Bắc Trung Quốc bao gồm các địa phương như Thiểm Tây, Cam Túc, Thanh Hải, Ninh Hạ, Tân Cương)
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Vì sao Tô Đát Kỷ lại đem tiền quyên cho nơi xa xôi như thế, ngay cả tiếng tăm của viện mồ côi đều chưa từng nghe qua? Nếu như muốn xây dựng một cái hình tượng từ thiện, tại sao không đem tên tuổi lộ ra, đồng thời tạo ra mấy cái bản thông cáo là được?
Tin tức bên trong não Phó Cẩn Ngôn thay nhau lướt ngang qua sân khấu, đột nhiên sáng lên. Thời điểm nàng khóc lóc kể lể trước đó, có nói qua cái gì mà để nàng trở lại trên núi đi, chẳng lẽ nàng cùng viện mồ côi có quan hệ?
Hắn tới tra xét tư liệu Tô Mê một chút, nhưng trừ tai tiếng bát quái, không có tìm được bất cứ tin tức hữu hiệu gì liên quan tới thân phận cùng bối cảnh của nàng.
Quá khứ của nàng, giống như bị người nào đó cố ý che dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459311/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.