Editor: Miêu Bàn Tử
Lời vừa thốt ra khỏi miệng, Phó Cẩn Ngôn đã cảm thấy không được bình thường. Liếc qua Tô Đát Kỷ, trên mặt của nàng cũng xoẹt lên một tia đỏ bừng, tức giận dậm chân,
"Ai muốn chết!"
Nàng cắn răng gấp giọng nói:
"Anh mau buông tay, thuốc này... Tê a~... Dược tính quá lợi hại."
Chưa nói được hai câu, trong miệng của nàng nhịn không được tràn ra vài tiếng ngâm nga khó chịu.
"Anh cách xa tôi một chút! Ách a~... Tôi sợ tôi không nhịn được, làm ra chuyện không nên đối với anh."
Phó Cẩn Ngôn sửng sốt vài giây, mới phản ứng được lời nàng nói có ý gì, tay giống như bị bỏng vội vàng rút lại, nhìn Tô Đát Kỷ trở về ngâm trong bồn tắm.
Cho nên nói, nàng ngâm nước lạnh không phải là vì tìm chết, mà là muốn làm dịu dược tính phát tác?
Vậy mới vừa nãy hắn nói cái gì mất mặt vậy a!
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Khụ khụ khục..."
Phó Cẩn Ngôn lúng túng đến mức bị sặc nước miếng chính mình, không còn mặt mũi nào nhìn Tô Đát Kỷ, vội vàng bước nhanh khỏi phòng tắm.
Thế nhưng ngâm mình bên trong nước lạnh dài như thế, cũng không phải là biện pháp tốt. Hắn lên mạng, mở công cụ tìm kiếm, tra một chút "Trúng thuốc nên làm cái gì?"
Đáp án được nhiều lượt bình chọn nhất là,
"Tìm một người nam nhân giải quyết là được, ví dụ như tôi."
"Cái gì ô yên chướng khí*, ngôn luận trên mạng đúng là không đáng tin cậy!"
*Ô yên chướng khí: Khói đen mù mịt, ý chỉ không phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459305/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.