Edit + Beta: Vũ
——————————–
Người đàn ông này khóc như một đứa trẻ trước mặt Kỳ Ngôn.
“A Ngôn……” Anh lẩm bẩm, nước mắt đầm đìa trên má rồi trượt xuống mặt đất.
Kỳ Ngôn giật mình, cậu chưa từng nghĩ là một người đàn ông lại rơi nhiều nước mắt như vậy. Không kìm lòng mà vươn tay ra, nhẹ nhàng lau gò má đẫm lệ của anh.
“Kerry, cậu nên hiểu……”
Nếu quyết định làm điều gì đó, thì phải theo đến cuối cùng.
“Cái gì tôi cũng hiểu cả rồi, A Ngôn……” Kerry nắm chặt tay Kỳ Ngôn, cọ má vào lòng bàn tay cậu: “Nói yêu tôi đi.”
Kỳ Ngôn nhìn anh bằng ánh mắt lãnh đạm có chút đau lòng: “Kerry, những lời cậu đã nói ra thì dù sau này có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, cậu cũng không thể thay đổi được. Tôi và cậu sẽ phải tự mình gánh lấy.”
“Không cần A Ngôn gánh vác, tôi nguyện chấp nhận mọi hậu quả!” Đôi đồng tử mù sương của Kerry lóe lên một tia sáng.
Kỳ Ngôn nhẹ nhàng thở dài, nhìn ánh mắt Kerry lộ ra ý cười: “Thật ra, tôi biết cậu đã kết hôn từ lâu. Một người tự xưng là anh cả của cậu đã nói với tôi.”
“Cái gì?” Kerry sửng sốt.
“Tôi rất tò mò tại sao anh ta lại tới tận biển Núi lửa vào mùa đông, chỉ để báo tin cho tôi.”
Kerry im lặng mím môi và không nói gì, nhưng rõ ràng nhiệt độ xung quanh đang giảm đáng kể.
“Tôi không biết mục đích của anh ta là gì.” Kỳ Ngôn dừng một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-thanh-nam-phu-be-cong-nam-chinh/3440053/quyen-9-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.