🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Edit: A Cửu
Beta: Snivy
- ---------------------------------
Cảnh phía trước bị che mất, Khang Duệ chớp chớp mắt, mê mang nhìn Tô Xán Xán.
Tô Xán Xán thở dài, bất mãn nói: "Anh luôn như vậy, luôn tỏ ra vô tội..."
Kỳ Ngôn thay xong quần áo xoay người, liền thấy Tô Xán Xán đứng chắn ở phía trước Khang Duệ nói gì đó, mà Khang Duệ nhìn cô, không trả lời.
"Các người đang nói chuyện gì thế?" Kỳ Ngôn đi qua, lấy hai chai nước trên giá đưa cho hai người, vô tình hỏi.
Tô Xán Xán vô cùng tự nhiên nhận lấy nước, mở ra uống, mà Khang Duệ nhìn chai nước trầm mặc.
Kỳ Ngôn ngẩn người, nói: " Uống đi. Nhưng mà hiện tại đồ dùng không nhiều lắm, cậu có thể thì tiết kiệm chút."
Kỳ thật Khang Duệ không cần uống nước, nhưng ánh mắt thanh tú của thanh niên này làm hắn an tâm, vươn tay cầm lấy chai nước, nhẹ giọng nói: "Cảm ơn."
"Không cần khách khí, nếu về sau muốn sống cùng nhau, vậy thì cậu phải mở lòng ra một chút."
Nụ cười ấm áp giống như ánh sáng chiếu vào thế giới bị bóng đêm cắn nuốt, Khang Duệ một mình chịu đựng thống khổ biến dị, mới gặp Tô Xán Xán, hắn cho rằng cô chính là ánh mặt trời duy nhất tại mạt thế, nhưng không làm hắn động tâm bằng một nam nhân mới gặp qua vài lần.
[ Độ hảo cảm của Khang Duệ đối với Kỳ Ngôn +5, độ hảo cảm hiện tại: 10]
Kỳ Ngôn sửa soạn lại đồ dùng mới mang về, gian hàng kia vốn không lớn, hơn nữa có vẻ như đã bị lục soát qua vài lần, Kỳ Ngôn chỉ có thể lấy được những thứ người khác không kịp mang theo hoặc là vội vàng làm rơi.
Đang sửa sang lại, bên người đột nhiên xuất hiện một cái bao to, Kỳ Ngôn quay đầu sang, chỉ thấy Khang Duệ đứng thẳng người, đang thu hồi tay, để lại trên đất một cái bao màu đen.
Kỳ Ngôn sửng sốt, nói: " Đây là...?"
"Đồ ăn." Khang Duệ nhàn nhạt phun ra hai chữ.
Tô Xán Xán đang ăn quà vặt bên cạnh đột nhiên ngó sang, thấy Khang Duệ đưa bao tới, trong mắt lóe sáng.
"Đây là đồ dùng Tiểu Khang tìm được, nếu gia nhập rồi, liền đưa cho các anh bảo quản."
Ngữ khí nghịch ngợm làm Tiểu Thiên có chút hảo cảm đối với thiếu nữ trong sáng này, ít nhất không bài xích như khi Tô Xán Xán vừa mới tới.
Kỳ Ngôn nhìn thấy nét khó chịu trong mắt Tô Xán Xán, ai muốn chủ động đưa đồ ăn ra đâu.
Kỳ Ngôn không để ý Tô Xán Xán nữa, mà mỉm cười đối với Khang Duệ: " Cảm ơn, thành ý của cậu tôi thấy được."
Khang Duệ gật gật đầu, xoay người ngồi xuống một bên, nhắm mắt lại lâm vào trầm tư.
Trong bao không ít đồ vật, phần lớn đều là đồ ăn cùng đồ nữ, cơ hồ không có gì Khang Duệ có thể dùng.
Kỳ Ngôn lấy trong bao ra một bộ trang điểm, nhìn sang Tô Xán Xán than nhẹ.
"Tô tiểu thư, mấy thứ này..."
Còn chưa dứt lời, Tô Xán Xán đã kêu to lao sang, đem đồ trang điểm ôm vào trong ngực: " Đây là đồ trang điểm của tôi!"
Kỳ Ngôn sắc mặt lạnh nhạt: "Đồ vật không quan trọng như này, trên xe không có chỗ để để."
"Sao lại không có chỗ!"Tô Xán Xán dẩu miệng chỉ khắp nơi: "Anh xem nơi đó có thể để, nhà vệ sinh cũng để được, tôi vừa nhìn rồi, nhà vệ sinh cũng không nhỏ đâu."
"Tô tiểu thư." Kỳ Ngôn cau mày nói: "Trên chiếc xe này không có vị trí cho đồ vật vô dụng, đây là quy định. Bởi vì chúng ta đào vong chứ không phải đi nghỉ mát."
Tô Xán Xán mắt ngập nước: "Thật là quá đáng, rõ ràng là có chỗ để mấy thứ này mà."
"Nếu cô không muốn, vậy mời rời đi." Kỳ Ngôn bình tĩnh lại, xoay người tiếp tục sắp xếp vật dụng.
Tô Xán Xán thấy Kỳ Ngôn quyết liệt như vậy, trong lòng đầy oán khí, lại không nói gì được, đành đem ánh mắt cầu cứu nhìn Khang Duệ.
Khang Duệ nhắm mắt tĩnh tâm nghe được rõ lời đối thoại bên này, nhưng hắn cũng không nói gì, cũng không bảo vệ Tô Xán Xán.
Hắn tán đồng với Kỳ Ngôn, thế giới đầy rẫy cương thi, chỉ có thể chạy trốn.
[ Độ hảo cảm củaKhang Duệ đối với Kỳ Ngôn -5, độ hảo cảm hiện tại: 5]
Đáng tiếc so với Kỳ Ngôn mới gặp có mấy chục phút Tô Xán Xán vẫn chiếm phần quan trọng hơn.
Kỳ Ngôn mặt không đổi sắc đem vật dụng để gọn vào, không để ý tới Tô Xán Xán khóc nức nở, mà cầm trường đao ra lau.
Thoạt nhìn trong lòng Khang Duệ đối với Tô Xán Xán độ hảo cảm có vẻ không ít đâu.
Khoảng hai mươi phút sau, thân ảnh của đám người Dương Trách đột nhiên hiện ra ở cửa siêu thị. Ba người đều bình yên vô sự, Khương Đại Thành khiêng mấy cái vũ khí nặng, dùng bao tải bọc hai tầng, Dương Trách và Long Thăng trong tay mỗi người một cái bao, thoạt nhìn thắng lợi trở về.
Kỳ Ngôn xuống xe yểm trợ, nói với Dương Trách về việc của Tô Xán Xán và Khang Duệ.Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
"Tôi không kỳ thị, Khang Duệ người này cũng được, nhưng Tô Xán Xán chính là một tiểu thư yểu điệu." Kỳ Ngôn bất dắc dĩ cười khổ: "Có lẽ bây giờ anh quay về sẽ thấy cô ta còn ôm đồ trang điểm khóc."
Dương Trách nhíu mày, anh ghét nhất loại tiểu thư nũng nịu này.
Khương Đại Thành thì không sao cả, cậu ta nhe răng, thanh âm hùng hậu: "Đem những đồ đó vứt đi là được rồi, được giữ lại cô ta còn dỗi!? Nhanh chút đưa họ tới W thị, cũng yên tĩnh!"
Kỳ Ngôn gật gật đầu, coi như đồng ý.
Trở lại xe, Tô Xán Xán run run thân mình khóc như hoa lê dính mưa nhìn về phía đám người Dương Trách.
Khang Duệ đã sớm mở mắt ra, nhìn chằm chằm đám người Dương Trách, tựa như cảnh giác, lại giống như đang chờ đợi.
Kỳ Ngôn đi tới trước, giới thiệu bọn họ với nhau: "Đây là Dương Trách đội trưởng của chúng tôi, đây là Khương Đại Thành, đây là Long Thăng." Lần lượt chỉ vào từng người xong quay lại nói: "Đây này là Khang Duệ, còn cô gái này là Tô Xán Xán."
Dương Trách nhìn Khang Duệ, vừa lòng gật gật đầu, lại nhìn về phía Tô Xán Xán, nhàn nhạt nói: "Đem đồ vật vô dụng vứt xuống, chuẩn bị xong, đi đến W thị."
Tô Xán Xán rụt vai, sợ tới mức vội vàng đem đồ trang điểm ném ra ngoài xe. Giọng nói của Dương Trách lạnh hơn, so ra thì Kỳ Ngôn nói giống như dỗ hài tử.
Nhiều người hơn, bốn cái giường liền không đủ để ngủ. Dương Trách một lần nữa phân lại lịch trực đêm, hiện tại một đêm một người trực, ngày hôm sau ban ngày có thể ngủ.
Tiểu Thiên là lái xe cả hành trình, như trước không thể trực. Khương Đại Thành và Long Thăng một tổ, Dương Trách và Tô Xán Xán một tổ, còn lại Kỳ Ngôn và Khang Duệ một tổ.
Dương Trách vốn đối với Khang Duệ và Tô Xán Xán vẫn chưa tin tưởng, cho nên đem hai người tách ra, mỗi người một tổ.
Tô Xán Xán nghe Dương Trách nói xong liền kháng nghị, đầu tiên nghĩ mình là con gái không giết được cương thi, không muốn trực đêm. Sau bị Dương Trách quát lớn, liền bắt đầu tranh thủ xin cùng Khang Duệ một tổ, Dương Trách càng thêm không đồng ý.
Trong ánh mắt u oán của Tô Xán Xán, Khang Duệ và Kỳ Ngôn cứ như vậy thành một tổ trực đêm.
Đêm nay, là Khang Duệ và Kỳ Ngôn trực đêm.
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
___end chương 3 TG6__
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.