“Tử Hoa”
“Ưm…” Mạc Tử Hoa rúc đầu vào lồng ngực người bên cạnh. Chu Nam Y không những không đẩy ra mà còn ôm cậu vào lòng rồi đặt nhẹ nụ hôn lên trán cậu.
“Hoàng thượng, các quan đợi đã lâu rồi”
“Trẫm biết rồi” Chu Nam Y rời đi một lúc thì cậu cũng tỉnh dậy. Mạc Tử Hoa thay y phục màu trắng như thường lệ rồi cùng các nô tì ra ngự hoa viên chơi. Tại sao lại có mấy người phụ nữ ăn mặc nhiều màu sắc khác nhau, khuôn mặt trang điểm nhìn như cương thi biết đánh son vậy.
“Nam sủng của hoàng thượng kìa” Mọi ánh mắt lúc này đều đổ dồn lên người cậu làm cậu ngượng đỏ cả mặt. Nữ nhân cả người y phục màu đỏ toát lên khí chất, trên đầu cài châm vàng, nếu cậu đoán không lầm thì chắc đây là hoàng hậu nương nương.
“Nghe danh Mạc công tử đã lâu, không biết Mạc công tử có thể đàn một bài cho ta cùng các phi tần ở đây thưởng thức được không?”
“Xin lỗi nương nương nhưng tiểu nhân không mang đàn”
“Người đâu mau đi lấy đàn cho Mạc công tử”
“Vâng” Mạc Tử Hoa hơi lúng túng, cậu không biết vị hoàng hậu nương nương này có ý định gì nữa.
[Kí chủ cẩn thận, người trước mặt mưu mô, xảo quyệt, nàng ta chính là một nguyên nhân hoàng thượng không có người nối dõi]
“Ta đã hiểu” Rất nhanh đã có người mang đàn đến nhưng không phải là đàn mọi khi mà cậu hay sử dụng, hoàng hậu có ý định gì đây
“Xin thứ tội nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998780/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.