Tử Hoa từ từ ngồi dậy, cả người đều là vết xanh tím đáng sợ. Cậu căm phẫn nhìn thủ phạm gây ra đang không hay biết gì mà say giấc ngủ. Tử Hoa tức giận đạp Hạ Từ Lâm xuống đất.
Hạ Từ Lâm đang ngủ bị đá làm cho dậy nhưng cũng không có tức giận mà còn ngu ngốc cười cười. Cuối cùng sau bao lâu hắn cũng đã thịt được tiểu mỹ nhân trong lòng, giờ chỉ cần nhanh chóng ôm về nhà là được.
“Có đau không?” Mạc Tử Hoa vốn dĩ đang tức giận nhưng lại bị sự ôn nhu của hắn đánh gục. Tại sao cùng một dòng máu mà Hạ Từ Lâm và Hạ Từ Vũ lại khác nhau như vậy...
Hạ Từ Lâm vốn còn đang vui vẻ nhưng lại thấy cậu khóc mà hoang mang cực độ. Chẳng lẽ vì hắn cưỡng ép hôm qua nên giờ cậu mới ghét bỏ sao?
“Tôi xin lỗi…cũng chỉ vì tôi quá yêu em thôi”
[Độ hảo cảm của Hạ Từ Lâm: 80
Đáng lẽ đã tăng từ hôm qua nhưng vì ký chủ đang sung sức quá nên giờ tôi mới thông báo]
Cậu làm gì còn tâm trạng để khóc nữa, Bạch Kim rõ ràng là cố ý trêu ghẹo cậu. Tử Hoa gạt nước mắt trần như nhộng chạy đến ôm lấy Hạ Từ Lâm. Cả người mềm mại dựa vào hắn.
“Ngài nhất định không được phép bỏ Tử Hoa”
“Được, một lời đã định” Hạ Từ Lâm mỉm cười cúi xuống hôn lên trán cậu. Mạc Tử Hoa hưởng thụ cảm giác chỉ cần ngồi im còn lại được người khác hầu hạ đến tận nơi, kẻ cả việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998752/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.