Tử Hoa cảm thấy hôm nay cậu rất vui. Cậu hoàn toàn cảm nhận được tình cảm mà Tân Kiến Vĩ dành cho cậu. Nhưng có lẽ đời này cậu không thể nào đáp trả lại được. Tử Hoa không phải loại vô tâm, chỉ cần người ấy đối xử ấm áp như này cũng đủ để cậu rung động.
Tử Hoa cười nhạo bản thân mình ngu dốt. Cuộc đời cậu gắn liền với hệ thống này. Tử Hoa rót cho mình ly rượu rồi uống cạn không còn giọt nào. Mùi vị cay ở đầu lưỡi cũng chẳng thể xoa dịu được cảm xúc của cậu bây giờ. Tại sao đã trải qua đến thế giới thứ 5 rồi mà cậu vẫn không thể nào vứt bỏ đi được thứ tình cảm phiền phức này.
Tử Hoa nghe được tiếng đổ vỡ bên ngoài thì cũng đoán được Lạc Châu Sa đang cãi nhau với Tân Đồ Văn. Khi nãy đi vào nhà cô ta chỉ hận không thể dán đôi mắt lên người cậu.
Tử Hoa mặc mỗi áo phông với chiếc quần dùi ngắn bị áo che lấp đi một nửa rón rén ra ngoài. Cậu cố gắng lắng nghe xem hai người họ nói gì.
“Tại sao anh không ở nhà lúc đấy? anh có biết là mẹ đã sỉ nhục em thậm tệ như nào không” Lạc Châu Sa vừa nói vừa khóc nấc lên.
“Anh có việc” Tân Đồ Văn mệt mỏi, vừa nãy đã tức giận đến phát điên lên rồi, bây giờ về nhà lại còn gặp cái cảnh này, nếu là người khác có lẽ đã không chịu nổi mà trút hết sự tức giận lên người Lạc Châu Sa.
“Anh bận cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998680/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.