Tử Hoa đang ngồi uống cà phê một mình trên sân thượng. Bên dưới này mà nhảy xuống thì khẳng định sẽ chết ngay tức khắc. Cậu đang ngồi ở ngay mép sân, nếu có người đầy thì cậu sẽ chết luôn. Cậu rút điện thoại ra xem phần tin nhắn. Tân Kiến Vĩ có nhắn tin nhưng cậu không trả lời. Tử Hoa kéo đoạn chat vào phần spam. Nếu đã không phải đối tượng công lược thì cậu không cần gieo hy vọng làm gì, không lại khiến Tân Kiến Vĩ thất vọng.
“Tử Hoa” Tân Đồ Văn đứng ở sau lưng, sợ câu ngã còn ôm lấy người Tử Hoa về phía mình. Cậu mỉm cười đi xuống lao đến hôn Tân Đồ Văn, hai tay để ra sau gáy hắn. Ngón tay nghịch ngợm trêu đùa tay của Tân Đồ Văn. Cậu không quan tâm gì đến sẽ có người đến hay nhà báo nào chụp lén hết. Tử Hoa ngồi xuống dùng miệng kéo khoá quần của Tân Đồ Văn. Duong vật hơi cuong cứng đập vào mặt cậu. Tử Hoa liếm lấy q u y đầu, tham lam hít lấy mùi pheromone của hắn.
Tử Hoa chưa kịp làm thì đã nghe được tiếng hệ thống thông báo có người đang đến. Cậu đành luyến tiếc rách ra. Tân Đồ Văn cũng kép khoá quần lại, trở về bộ dạng chỉnh chu ban đầu. Có người đến nhưng họ nhìn thấy cậu với Tân Đồ Văn đang nói chuyện thì không dám làm phiền mà cẩn thận đóng cửa rời đi.
Tử Hoa khi nãy còn lao vào người hắn hôn môi nồng nhiệt giờ lại ghét bỏ đẩy hẳn ra. Tân Đồ Văn không thể nào hiểu nổi cậu đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998674/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.