Tử Hoa vừa xuyên qua đã bị chửi không thương tiếc. Người đàn bà đối diện chính là chủ nhà trọ của nguyên chủ. Cậu mệt mỏi xoa thái dương. Lần nào xuyên qua cũng bị đau đầu, mệt thật đấy.
“Tôi sẽ chuyển khoản tiền trọ 2 tháng này qua tài khoản, cho tôi nốt 1 ngày nữa thôi”
“Hừ, tốt nhất là như vậy” Người đàn bà rời đi cậu chốt cửa nằm ra ghế. Căn trọ tệ hại nhất mà Tử Hoa từng thấy. Căn nhà chỉ có mỗi 1 cái ghế sô pha cũ nát với cái bàn. Do tính cách nguyên chủ rất sạch sẽ nên nhà vệ sinh không có bẩn như cậu tưởng.
Nhưng nơi này không thể sống lâu, mẹ nguyên chủ mất trong tai nạn sau khi sang Mỹ 3 tháng. Nguyên chủ đành phải trở về nước. Học lực tốt nên nhanh chóng đã được nhận vào đại học sân khấu điện ảnh.
Vừa đỗ tốt nghiệp được mấy ngày thì rơi vào khủng hoảng kinh tế. Đây chính là thời điểm cực khổ nhất của nguyên chủ.
May mắn cậu xuyên qua lúc chưa gặp tên Lạp Vô Kỳ kia. Tốt nhất tên kia nên tránh xa cậu ra đừng để Tử Hoa gặp mặt hắn.
Tử Hoa thay áo sơ mi với quần âu đơn giản đến thử vai. Mặc dù là diễn viên phụ nhưng đất diễn lại rất nhiều. Lại còn là phim rất hợp ý cậu. Chỉ là vị đạo diễn này nổi tiếp khó tính, yêu cầu cũng rất cao.
Có kí ức của nguyên chủ Tử Hoa nắm chắc được kết quả của buổi thử diễn. Khuôn mặt rất đẹp, hợp với vai diễn nên nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998641/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.