Tử Hoa tranh thủ chớp mắt. Cậu chẳng nghĩ tới quân B đã cho người đi lục tung khắp nơi để tìm cậu. Cậu ngửi thấy mình có mùi máu thì liền khó chịu. Với người có bệnh sạch sẽ như Tử Hoa thì cậu đã tìm đến nhà của họ Hàn. Cậu rất thản nhiên đi vào tắm rửa sạch sẽ rồi rời đi.
Tử Hoa tranh thủ tìm kiếm những đồ ăn vẫn còn sử dụng được, có thực mới vực được đạo mà. Tử Hoa cố gắng lẩn trốn để chờ vết thương trên cánh tay đỡ, đóng vẩy thì mới tiếp tục chiến đấu được.
Trên con đường vắng bóng người cậu nghi ngờ có gì đó không ổn. Xa xa Tử Hoa nghe được tiếng nói của đám lính. Cậu ngầm hiểu được hẳn là họ đã phát giác ra được cậu rồi. Tử Hoa nhanh chóng trốn vào bụi rậm gần đó.
Họ rời đi rồi Tử Hoa mới đi ra. Cậu chán ngán cái cảnh này rồi, tốt nhất là một lần giết hết đám người đấy đi. Cùng lắm thì chết thôi.
Tử Hoa chuẩn bị kĩ càng. Đến khi đêm đến Tử Hoa cẩn thận lắp nòng giảm thanh, cậu bắn chết mấy tên lính bên ngoài rồi lấy bộ đồ của họ mà trà trộn vào.
Ban đầu mấy tên lính có thắc mắc trong đội không có người vừa xinh vừa trắng như cậu. Vì thế Tử Hoa đánh ngất họ rồi giấu đi. Cậu bôi đất lên mặt để nhìn bản thân trong xấu xí hơn.
Tử Hoa có nhờ hệ thống mua chút thuốc. Cậu lén lút không ai chú ý bỏ vào trong thức ăn. Thuốc này phải một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998584/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.