Tiểu muội tận tình khuyên bảo: “Người xem, trời hôm nay tốt như vậy, không ra ngoài đi dạo thì sao được? Như thế này được không, nếu người ở bên ngoài dạo đủ nửa canh giờ, nô tỳ sẽ lập tức làm bánh đậu xanh cho người!”
“... Thật sao?”
Ngu Đại kéo lại áo ngoài, liếc xéo mắt nhìn tiểu nha hoàn.
Tiểu muội nắm tay, chém đinh chặt sắt: “Thật mà!”
“Hừ hừ, nói chuyện phải giữ lời đó. Nếu không bổn cung không tha thứ cho ngươi.”
“He he he, đương nhiên rồi!”
Cơ thể này không có gì khác ngoài việc dễ dàng khí hư thể nhược.
Thái y không đồng ý với việc nàng ăn đồ ăn có tính lạnh như bánh đậu xanh. Nhưng Ngu Đại thì thích, cho nên tiểu muội hay lấy cái này để dụ dỗ nàng.
“...”
Cùng tiểu muội làm tốt giao dịch không thể đưa ra ánh sáng nào đó, Ngu Đại rì rầm một tiếng: “Còn không phải dạo nửa canh giờ thôi sao? Bổn cung còn chưa đến mức nhẫn nại không nổi cái này… Có thể rút ngắn lại thành một nén nhang không?”
“... Nương nương!!!”
Ngu Đại che lại lỗ tai, dáng vẻ bó tay với tiểu nha hoàn: “Được, được rồi, được rồi mà…”
Câu nói kia nói ra sao nhỉ? Là phúc không phải họa, là họa không tránh khỏi.
Ngu Đại mới đi được hai bước, đối diện sắp đụng phải một nhóm người khác.
“... Là Hàn Tần, nương nương.”
Biết nương nương nhà mình đối với những người mới, người cũ trong cung không quan tâm, ngay cả mặt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529403/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.