Nguyên cái bàn này, chỉ có An Quý Nhân không có tham dự.
Nàng ta vẫn luôn nhìn Ngu Đại, trong mắt hàm chứa lo lắng.
Ngu Đại: Gặp được đối thủ.
Mọi người cười nhạo xong rồi, Ngu Đại mới chậm rãi nâng tay lên, dùng tay áo che lấp cánh môi diễm sắc, nhẹ nhàng ho hai tiếng.
Tề Quý Nhân đang đắc ý: “Ồ? Cơ thể nương nương lại không khỏe sao? Không bằng làm Tiểu Tuyền Tử đưa người trở về?”
“Đáng tiếc yến tiệc thưởng thức hoa sen của Thư Phi… Có chỗ nào so được với sức khỏe của nương nương đâu? Yến tiệc thưởng hoa sen bỏ lỡ không quan trọng, nếu như nương nương bị làm sao, bệ hạ sẽ trách tội chúng ta.”
“…”
Ngu Đại buông tay áo, khẽ mỉm cười.
Nàng nhìn vị phi tần đang mở miệng kia: “Vị này…” Nàng dừng lại, mắt nhìn tiểu muội.
Tiểu muội đã sớm tức giận muốn chết, nàng ấy tiến lên một bước, cũng không nhỏ giọng nhắc nhở: “Thưa nương nương, vị này chính là Liên Đáp Ứng còn chưa được thị tẩm.”
“Ngươi!”
Còn chưa được thị tẩm.
Đây là nỗi đau của nữ nhân trong cung.
Huống chi thời gian Liên Đáp Ứng vào cung không tính ngắn. Có người vào sau nàng ta mà phân vị còn cao hơn cả nàng ta. Chính là nhớ thời gian nàng ta vào cung dài hơn một ít, mới gọi nàng ta một tiếng tỷ tỷ nhưng sau lưng ai biết ai để mắt ai đâu?!
Một câu rất nhanh đã khiến Liên Đáp Ứng tâm sinh oán hận.
Nàng ta siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529377/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.