Mọi người trong hậu cung sau khi gả vào trong cung, cả đời sẽ không cơ hội ra cung. Có phi tần chỉ có theo hoàng đế ra cung mới có cơ hội ra cung.
Càng miễn bàn đến việc tùy tiện về nhà gặp cha mẹ.
Đó đều là sau khi đạt được sự cưng chiều của hoàng đế, mới có thể có thêm đặc quyền.
Chiêu Thánh Đế nghĩ đến việc Quý Phi của hắn muốn đi ra ngoài, trong lòng giống như có thứ gì đè đó nặng, khó chịu đến cực hạn.
Hắn duỗi tay ôm eo Quý Phi, để nàng ngồi xuống trên đùi mình.
Đôi tay bao vây lấy nàng, hoàn toàn khóa nàng ở trong lòng ngực mình.
Là tư thế chiếm hữu dục cực cường.
“Đúng, đúng nha.”
Dường như Quý Phi của hắn còn chưa có ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
“Bệ hạ suy nghĩ đi, Phật Châu là món đồ rất tốt nha, nho nhỏ nhưng thuận tiện, sẽ không chiếm nhiều chỗ.”
“Nếu Đại Nhi đột phát ra ý tưởng tặng bình phong phỉ thúy, tặng ngọc khí hay kim sức gì đó. Thái Hậu nương nương là người tiết kiệm như vậy, cả ngày còn phải suy nghĩ xử lý ra sao, làm sao mới không xấu. Vậy thì gây phiền phức cho nàng lão nhân gia quá.”
“Những đồ vật lớn khác còn tốn diện tích, chưa nói đến có một ngày không cẩn thận sẽ bị hỏng! Cái này không tốt lắm nha, còn tăng thêm gánh nặng cho bọn nha đầu ở cung Từ Ninh nữa… Đại Nhi không thích như vậy.”
“Chúng ta tặng quà đương nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529351/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.