Bà Ngu, Nhị phu nhân nhà họ Ngu còn có Ngu Đại ôm nhau khóc trong chốc lát.
Sau đó bà Ngu vuốt bàn tay nhỏ trắng nõn, thở dài nói: “Đại Nhi, con chịu khổ rồi… Nương nghe Tiểu Đào bên cạnh con nói, sau khi con thị tẩm, ngày thứ hai vẫn luôn không thể đứng dậy? Đây… Là do bệ hạ quá mức thô bạo, hay là cơ thể… con…”
Bà Ngu nói, ánh mắt không ngừng ngó lên bụng nàng.
“…”
Ngu Đại yếu ớt nói: “Vâng, là ngày thường con không chịu rèn luyện, mới có thể… Ôi trời, mẫu thân đừng hỏi nữa mà.”
“…” Bà Ngu càng muốn hỏi. Bà không chỉ hỏi, còn vừa vuốt bụng Ngu Đại vừa hỏi: “Con nói thử xem, khi nào trong bụng con có thể có tiểu hoàng tử nhỉ? Hôm nay nương và Thái Hậu nói chuyện cũng đang ngóng trông con sinh tiểu hoàng tử đó.”
Nói đến cũng thật lạ.
Chiêu Thánh Đế đăng cơ lâu như vậy, một tiểu hoàng tử hay tiểu công chúa cũng không có.
Nhiều quan lại và mọi người hậu cung đều gấp đến độ không chịu được. Họ chỉ thiếu trực tiếp chỉ vào mũi của Chiêu Thánh Đế hỏi hắn có phải không lên được hay không.
Đối với chuyện này.
Ngu Đại có thể rất có trách nhiệm nói cho bọn họ: Bệ hạ rất ổn.
“Làm gì bắt buộc phải có tiểu hoàng tử nha, con thích tiểu công chúa hơn…”
Ngu Đại lẩm bẩm.
“… Đứa nhỏ vô tâm vô gan này, muốn có tiểu hoàng tử, không phải là để bệ hạ có lý do để thăng con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529337/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.