“Bẩm Thái Hậu nương nương.” An Quý Nhân quỳ trên mặt đất, bàn tay lớn khuôn mặt nhỏ tràn ngập lo lắng và căm giận: “Góc độ của thần thiếp vừa lúc có thể thấy một số thứ không thể nhìn thấy ở chính diện. Nếu được thì Thái Hậu nương nương thử nói người nhìn ở mặt bên xem. Trên những từ đó, có ánh lên ánh sáng màu đỏ! Đây là đại hung hiện ra thưa Thái Hậu nương nương!!”
“…”
Thái Hậu đang chuẩn bị nói người lật bức tranh qua, Chiêu Thánh Đế ở một bên thì cười nhạo một tiếng: “Ở trước mặt quả nhân đề cập những thứ quái gở này, An Quý Nhân, ngươi thật to gan đó.”
Hắn không chút để ý dựa vào trên ghế, một đôi mắt đen không có nửa điểm ý cười. Hắn nhìn An Quý Nhân, giống như nhìn người chết.
“… Thần, thần thiếp… Thần thiếp chỉ là…”
An Quý Nhân cắn môi, yếu đuối đáng thương nhìn lên trên: “Bệ hạ, thần thiếp chỉ là quá mức lo lắng cho Thái Hậu nương nương, cho nên không muốn làm bất cứ điều gì tổn thương đến Thái Hậu nương nương.”
“Thần thiếp tuyệt đối không có ác ý thưa bệ hạ!!”
Nàng ta làm như ấm ức đến cực hạn, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở.
“… Hoàng đế.” Thái Hậu quay đầu đi, nhìn về phía Chiêu Thánh Đế: “Ai gia cả đời tin phật, trai giới đã ba năm. Nếu là chiếu theo ý của hoàng đế, chẳng phải là cũng muốn đuổi ai gia đi sao?”
Thái Hậu đang cố ý vô cớ gây rối.
Chiêu Thánh Đế cười khẽ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529327/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.