Chương trước
Chương sau
Chương 910: Quà tặng của vua sói bạc Thác
Edit: Jess93
Trước đây khi chưa kiếm đủ bảy loại vật liệu nền tảng, Lâm Tịch không dám vận dụng những thứ này, bởi vì vật liệu nền tảng không trọn vẹn không thể dung hòa với nhau, dưới trường hợp không ngừng phát sinh tình huống, nếu ngươi vận dụng nền tảng nào, thuộc tính ban đầu của loại nền tảng đó sẽ giảm bớt, sơ sẩy một cái sẽ tạo ra một thế giới dị dạng.
Khúc Cửu Tiêu đã từng nói với Lâm Tịch, xã khu ban bố nhiệm vụ hoặc là nhiệm vụ thế giới thường phái đoàn đội đi xử lý thế giới dị dạng.
Có thể cứu vãn thì cứu vãn, không thể cứu vãn trực tiếp hủy diệt, để tránh phá vỡ rào chắn các giới khiến thế giới hỗn loạn hoặc là giống loài khác xâm nhập.
Lâm Tịch chuẩn bị làm một lò địa hỏa tại chỗ mình ở, dùng để luyện chế con rối.
Tạm thời con rối cô mà làm ra sẽ tương tự người máy giúp việc, chẳng qua thành thật mà nói, chính mình luyện chế lời hơn mua trực tiếp, bởi vì người máy giúp việc của cửa hàng xã khu đều có hạn sử dụng, đến thời gian tự động báo hỏng, ngươi còn phải tiếp tục tốn một đống tiền để mua lại.
Chẳng qua so với việc đi thuê thì tiết kiệm hơn nhiều. Nhưng mọi người thà tốn nhiều tiền cũng không nguyện ý thuê con rối, bởi vì con rối đã qua sử dụng rất có thể sẽ bị người khác động tay chân, thậm chí là xã khu.
Con rối tưởng chừng đối với ngươi cúi đầu nghe theo, nói gì nghe nấy, nhưng thật ra là một camera di động cao cấp, một khi thuê về nhà, vậy bí mật nhỏ của ngươi cũng không thể tiếp tục "Áp đáy lòng, áp đáy lòng sẽ không nói cho ngươi" nữa.
Bởi vì A Lê đã sớm nói, không gian của Lâm Tịch tuyệt đối không phải không gian bình thường, bởi vậy trong lúc làm nhiệm vụ phát hiện Lăng Triệu thế mà biết luyện chế con rối, hơn nữa trình độ còn không tính thấp, Lâm Tịch liền động tâm tư lôi kéo Lăng Triệu.
Không nghĩ tới chó ngáp phải ruồi, giao hảo Lăng Triệu, thế mà ngoài ý muốn giúp người ủy thác tìm về mẹ ruột của mình.
Lâm Tịch so V: Lão tử quả nhiên là người phúc duyên thâm hậu!
Mặc kệ mua con rối trong cửa hàng hay là thuê từ xã khu, đều không thích hợp, chỉ có chính mình tự tay luyện chế, mới an tâm.
Hơn nữa ghi chép trong ngọc giản có nói, luyện chế loại rối này, nếu là yêu hồn có linh căn cấp năm trở lên luyện chế với vật liệu đẳng cấp tử kim, thì con rối luyện chế bằng loại phương pháp này có thể thăng cấp.
Ở một số khía cạnh nào đó, Lâm Tịch là một người rất tham lam.
Cho nên cô mới liều mạng tích trữ linh thạch, không biết ngày đêm học tập khôi lỗi thuật.
Bởi vì cô cũng không biết, mang ngọc giản kia về xã khu có còn tính là kỹ năng của cô hay không, cô chỉ biết hoàn toàn nắm giữ một loại kỹ năng trong vị diện nhiệm vụ mới có thể được tính là của người chấp hành, về phần kỹ năng ban đầu của người ủy thác, nếu bản thân người chấp hành không chịu nghiêm túc học tập, một khi trở về xã khu, kỹ năng này sẽ bị hệ thống xóa bỏ toàn bộ.
Bởi vì Lâm Tịch không hiểu những điều này, cho nên lúc còn chân ướt chân ráo mới cùng kỹ năng thêu song diện tam dị gặp thoáng qua, đối với khôi lỗi thuật, cô thật sự không dám mạo hiểm.
Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, lần này Lâm Tịch hẳn là sẽ có thêm một kỹ năng khôi lỗi thuật.
Chẳng qua dù sao chính mình vẫn là lính mới, cho nên tạm thời cô chỉ có thể dùng huyền thiết chế tạo con rối giúp việc cấp thấp nhất.
Bằng không, một khi chính mình rời đi đi làm nhiệm vụ, đám hoa hoa cỏ cỏ đó chắc chắn sẽ gặp nạn.
Đó cũng đều là huyền tinh đấy!
Đợi đến khi có huyền tinh, chuyện thứ nhất chính là đem tiên thuật phòng đổi đi, thực sự quá low.
Sau đó làm hai cây đại thụ, treo một cái võng.
Lâm Tịch càng nghĩ càng xa, cảm thấy chính mình càng ngày càng tuyệt.
Nằm trong Dưỡng Hồn Trì, ừm, cái này cũng đưa vào trong nhà mình đi, về sau chỉ tiếp đãi người ủy thác ở trong cái phòng này là được.
Vẫn chưa được, ngộ nhỡ xã khu động tay chân gì trong Dưỡng Hồn Trì biết chính mình có một thế giới, đỏ mắt cướp đi làm sao bây giờ?
Nghĩ đến Ngũ thúc bụng phệ khẩu phật tâm xà cùng Ngự Tử Ly đồ đê tiện kia, Lâm Tịch càng cảm thấy có lãnh đạo như vậy, mọi chuyện đều có khả năng.
Vẫn nên cẩn thận một chút, tiếp tục ngâm tắm ở đây đi. Cẩn thận lái thuyền được vạn năm!
Nhiệm vụ này cũng bởi vì chính mình chủ quan, suýt chút nữa lật xe rồi.
Mặc dù cô còn có hậu chiêu -- A Lạp Lôi vạn năng, nhưng Lâm Tịch vẫn cảm thấy chuyện gì có thể tự mình làm được, vẫn nên cố gắng hết sức để tự mình làm, dưỡng thành thói quen dựa vào người khác, đối với một người chấp hành là chuyện rất nguy hiểm.
Lần này trở về có vẻ hơi bận rộn.
Việc cần phải làm ngàn lời vạn chữ, thật sự là nhiều lắm.
Lâm Tịch vừa nhìn kết toán nhiệm vụ lần này, vừa suy nghĩ bản thân nên làm gì trước.
Họ tên: Lâm Tịch
Số hiệu: 5687
Đẳng cấp: 20 (người chấp hành trung cấp)
Tích phân: 360
Huyền tinh: 27465+4545
Sinh mệnh: 52
Linh hồn: 72 (số liệu bị động)
Tinh thần: 112+1
Dung mạo: 37
Trí tuệ: 55+5
Vũ lực: 111
May mắn: 34 (số liệu bị động)
Mị lực: 13
Tư chất: 16+1 (số liệu bị động)
Công đức: 7145+133 (số liệu bị động)
Tín ngưỡng: 5115+893 (số liệu bị động)
Xây dựng: 10
Kỹ năng: Trung y cấp 2, hai mươi Đoạn Cẩm cấp 3, Ngưng Tâm quyết, Nguyệt Chi Tôi Thể thuật cấp 2, Tử Chú thuật cấp 3, luyện đan sư cấp 2, khôi lỗi thuật cấp 1
Đánh giá nhiệm vụ: Cực kỳ hoàn mỹ
Thanh trang bị: Ngọc Khấu, Ngưng Thần Chiến Giáp
Cột huân chương: Xích Lão, Trĩ Tâm
Điểm thuộc tính: 5
Vật phẩm: Sáo ngắn Khiếu Nguyệt
Dọn dẹp linh hồn tà đạo: 0
Ban thưởng nhiệm vụ: Trò chơi 1+ tu tiên 2+ tận thế 1+ huyền huyễn 1
Tích phân của xã khu: 1774
Phiếu miễn tử: 1
Lâm Tịch đang mơ mơ màng màng nhìn số liệu đột ngột trợn to hai mắt, ôi trời ơi!
Thế mà thu hoạch nhiều như vậy?
Lâm Tịch kiểm tra điểm số cộng thêm, hai điểm tinh thần lực cùng tư chất là người ủy thác đưa, mà năm điểm trí tuệ là vua sói bạc Khiếu Nguyệt Thác đưa. Công đức là bởi vì trợ giúp vua sói bạc thu dưỡng Thác, tín ngưỡng thì một phần tới từ nữ vương Aka lúc thành lập quốc gia, một phần tới từ vị diện kia trong nhiệm vụ đoàn đội, còn có một phần là người Thiên Tinh môn.
Mà sáo ngắn Khiếu Nguyệt là quà tặng của vua sói bạc Thác.
A, xem ra vẫn nên cố gắng gϊếŧ càng ít người càng tốt, tận lực cứu thêm nhiều người, nhưng tuyệt đối không thể làm thánh mẫu, bởi vì ngươi dùng thân thể người ủy thác liều mạng làm việc tốt, đợi đến khi người ủy thác trở về, nếu kéo dài phong cách của ngươi, có thể bản thân họ không cam lòng cũng có thể sẽ rất nguy hiểm, dù sao người ta cũng không phải bọn cô những kẻ già đời không biết đã sống bao nhiêu năm tháng này.
Nếu không, rất có thể sẽ sụp đổ nhân thiết.
Tiêu chuẩn rất khó nắm chắc.
Hiện giờ cô đã thông minh hơn, lần này sử dụng chú thuật > trực tiếp xóa hết dấu vết liên quan tới Huyết Cổ trĩ cùng >, cô cũng không muốn lại bởi vì người ủy thác nảy lòng tham không nên có mà ảnh hưởng đánh giá nhiệm vụ của mình.
Nhìn đánh giá nhiệm vụ cực kỳ hoàn mỹ, Lâm Tịch tỏ vẻ rất hài lòng.
Sau đó cô kiểm tra thuộc tính sáo ngắn Khiếu Nguyệt, thế mà là vũ khí, đây là lần đầu tiên cô nhận được vũ khí trong nhiệm vụ.
Thuộc tính: Thổi ngang triệu hồi những con sói trong phạm vi nhất định trợ giúp chiến đấu. Thổi dọc có thể công kích bằng sóng âm.
Oa! Oa oa!
Sau này ai dám ở trước mặt cô nói ba chữ "Sói mắt trắng," Lâm Tịch tuyệt đối.. Ách, xoay người rời đi.
Thế mà là vũ khí trâu bò như vậy, Thác thật sự quá hào phóng.
Tốn một chút công đức, Lâm Tịch quan sát tình huống sau khi người ủy thác trở về.
Lâm Tịch từ bỏ chức Chưởng môn quả nhiên là chính xác, hai người Hoắc Trường Thanh cùng Lăng Triệu xử lý tông môn rất tốt, hiện giờ mọi người bên trong tông môn đều tôn trọng người ủy thác từ tận đáy lòng, ngày Lâm Tịch rời đi Thác tự mình chạy đến Trích Nguyệt Phong cao nhất tông môn gào một buổi tối, trong tiếng gào thét tràn đầy đau thương.
Lâm Tịch nhìn nó dùng hai móng vuốt lớn ôm chặt mình đầu, cô đơn mà quật cường như thế.
Hốc mắt Lâm Tịch nóng lên, cảm giác cái mũi hơi chua xót, Thác, thật ra ngươi không cần quá cảm kích ta đâu, chỉ là vừa khéo gặp được ngươi.
Buổi tối hôm đó, toàn bộ Thiên Tinh môn mở ra pháp trận cách âm, nếu không sẽ bị con sói đột nhiên nổi điên này ầm ĩ chết mất.
Nhưng ai cũng không dám ngăn cản, không có cách, không thể trêu vào!
Bởi vì lần kia Thác một người.. Một đầu sói cứu vãn đám người Hoắc Trường Thanh bọn họ, chủ yếu là cứu vãn tương lai của toàn bộ tông môn, phải biết, tính mạng của Đàm Vạn Trần vị Thiên đạo mạch này là vô giá.
Thác được Thiên Tinh môn xưng là "Linh tôn," không phải linh sủng, nhất định phải tôn kính giống như trưởng bối.
Toàn tông môn đều phải cung cấp, hơn nữa mỗi tháng cũng có thể đi Nguyệt Lệ đường lĩnh phân ngạch của mình, linh thạch cùng thịt linh thú.
Thác vẫn luôn bồi Đàm Vạn Trần đến cảnh giới quy hải.
Chín mươi chín Thiên đạo mạch thăng đến cảnh giới quy hải, không chỉ có những môn phái có tiếng tăm trên toàn bộ U Minh hải tới chúc mừng, thậm chí rất nhiều môn phái cùng thế gia ở U Minh nội lục đều tới mời vị Thiên tôn tương lai này.
Đàm nương tử cũng không có sống đến lúc Đàm Vạn Trần đạt cảnh giới quy hải, nhưng lúc rời đi lại rất an tường.
Đàm Vạn Trần đi U Minh nội lục cùng Hình Thiên Úc, ngày đó Thác lựa chọn rời đi.
Lâm Tịch cũng không có chú ý chuyện của Đàm Vạn Trần nữa, cô vẫn luôn đuổi theo bóng dáng Thác.
Dấu chân của Thác gần như trải rộng trên toàn bộ U Minh hải, tìm được tộc đàn của cha mẹ mình, từ chối rất nhiều sói cái nhỏ theo đuổi.
Sau đó, Lâm Tịch đột nhiên trợn to hai mắt, nó thế mà cứu được một đứa bé.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.