Edit: Jess93 Quả nhiên, Lâm Tịch đi thẳng về phía trước, những zombie kia liền theo sát ở đằng sau, không lọt một bước. Lâm Tịch đi tới đâu, đám zombie liền đi tới đó. Buổi tối hôm đó, khi Lâm Tịch lần nữa vận hành hai mươi Đoạn Cẩm, đám zombie ngoan ngoãn học Lâm Tịch ngồi trên mặt đất giống như một đám chờ cao nhân giảng kinh truyền đạo. Khi Lâm Tịch thôi động những dòng nước ấm kia tẩm bổ toàn thân thì đột nhiên phát hiện, bên trong đầu cô, một khối tinh thể hình thoi có kích thước bằng hạt gạo đang yên lặng lơ lửng. Đây, chính là cái gọi là tinh hạch sao? Tiến cấp như vậy, có phải có nghĩa cô có thể sử dụng tinh thần lực hay không? Trong lòng hơi động, Lâm Tịch nhắm mắt minh tưởng, mỗi lần muốn vận dụng tinh thần lực, viên tinh hạch kia sẽ đột nhiên lấp lóe một chút, đâm vào não Lâm Tịch, giày vò nửa ngày nhưng vẫn không có chút phản ứng nào, đợi đến cuối cùng đầu Lâm Tịch gần như sắp đau đến nổ tung, cô đành phải tạm thời từ bỏ. Kết quả một chùm hào quang nho nhỏ cực kỳ chói mắt đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh tinh hạch. Chớp Gamma! Đậu má! Tại sao lại kinh động đến vị tổ tông này rồi? Đây chính là đại thần một lời không hợp liền phá hủy một cái tinh cầu đấy! Lâm Tịch sợ đến mức nhanh chóng dập tắt mọi ý nghĩ, ngoan ngoãn đả tọa bắt đầu tu tập hai mươi Đoạn Cẩm. Một trái tim zombie lạnh nhạt và yên lặng cũng đang "Thình thịch thình thịch" đập loạn. Emma, dọa chết bảo bảo rồi. Mặc dù đêm nay chịu đủ kinh hãi, nhưng hai mươi Đoạn Cẩm của Lâm Tịch lại tiến cảnh nhanh chóng, một buổi tối thế mà thông suốt được một đầu kinh mạch. Sau đó tất cả linh lực kinh mạch hấp thu được đều tự động cung cấp cuồn cuộn không dứt cho tinh hạch. Nhắc tới cũng kỳ, từ khi chớp gamma xuất hiện, tinh hạch quả thực ngoan đến không tưởng nổi. Mỗi lần tinh hạch sẽ ngoan ngoãn phun ra phần lớn thu hoạch nộp lên cho đại lão bên cạnh. <> Lâm Tịch: . <> Chớp Gamma: O (′^`) o Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, mặc dù hầu hết thu hoạch bị đại thần dọa Lâm Tịch sợ đến tè ra quần lấy đi, tốc độ tăng cấp của cô vẫn mau hơn so với hồi chưa lên cấp rất nhiều. Lâm Tịch cảm thấy, có lẽ sau khi đám zombie gặp mưa hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút ý thức, mà khi cô đả tọa lại hấp thụ linh khí ở gần đó, những zombie dựa vào làn da hô hấp này cảm ứng được linh khí dao động, theo bản năng thích tới gần cô. Bây giờ Lâm Tịch tiến vào những nhà dân kia vơ vét vật tư, nhóm zombie liền yên lặng đứng ở ngoài cửa canh chừng. Cô yên lặng đả tọa tu tập hai mươi Đoạn Cẩm, những zombie kia liền học theo cũng ngồi xuống, trên mặt lộ ra vẻ vui vẻ, vây thành một vòng giống như lúc ở trong mưa, bảo vệ Lâm Tịch. Lúc này Lâm Tịch mới phát hiện, các đốt ngón tay của những zombie này cũng có thể co lại, hơn nữa tốc độ hành động rõ ràng nhanh hơn lúc trước. Chẳng lẽ, những zombie mắc mưa này, đều tiến cấp sao? Cũng không biết những zombie này có xuất hiện cái gọi là dị năng không nữa. Vào ngày thứ bas au cơn mưa, Lâm Tịch vẫn vui vẻ đi từ nhà này sang nhà khác vơ vét vật tư như thường lệ. Bây giờ cô cũng coi là zombie cấp 2, đã không là kẻ yếu ớt trông thấy gậy sắt liền vãi cả linh hồn sau đó hốt hoảng chạy trốn nữa. Cô chuẩn bị tranh thủ thời gian thu thập vật tư, sau đó mang theo các tiểu đệ của mình đi tìm kẻ địch giả tưởng luyện tay một chút. Lâm Tịch càng nghĩ càng thấy căn cứ Ngạo Thiên kia là người của Vân Mộng La. Cô nhớ mang máng có ai đó trong tiểu đội này đã từng nhắc tới, người nói cho bọn hắn sau khi zombie tiến cấp sẽ có tinh hạch tên là chị Hàn Nguyệt, trong nhiệm vụ sinh tồn trên đảo hoang cả người phụ nữ cầm súng MK5 và người đàn ông mặc áo ngụy trang đều bị Vân Mộng La chọn trúng trở thành người chấp hành do chính mình dẫn dắt. Mà tên của người phụ nữ cầm súng MK5 chính là Chung Hàn Nguyệt. Có lẽ là cùng âm khác biệt chữ đi. Dù sao quanh đi quẩn lại cũng nhàn. Dù sao lộ trình vài trăm dặm bây giờ đối với Lâm Tịch mà nói cũng không tính là cái gì, tay chân cô quả thật còn chưa có linh hoạt đến độ có thể phối hợp ăn ý để lái xe, nhưng tốc độ đi bộ đã không tính là chậm. Cô là zombie cấp 2 thân thể mạnh mẽ lực lớn vô cùng đó! Thế nhưng không đợi Lâm Tịch đi tìm căn cứ Ngạo Thiên phiền phức, cũng đã có phiền phức tự động đến tìm cô. Một tiếng súng giòn giã vang lên kinh động đến Lâm Tịch vừa tìm được mấy cục pin khô, hai thùng mỳ tôm cùng với thùng đựng nước còn có vài lon cá thu sốt cà chua và bia để bỏ vào không gian. Tiếp theo là một loạt tiếng "Cạch cạch cạch" tương tự như tiếng nã đạn M16. Lâm Tịch "Grào" một tiếng, ngôn ngữ zombie chính là luyện như vậy, phiên dịch ra chính là tập hợp. Các tiểu đệ nhanh chóng xúm lại. Bước đều.. Chạy! Ngũ giác đã nhạy bén hơn người thường, Lâm Tịch đã nghe thấy hai đội ngũ bên kia cãi nhau từ xa, rất nhanh biết rõ đầu đuôi sự việc. Có thể Trương Gia Điếm chỉ có hai cái căn cứ ở đây, cho nên hai tiểu đội này vẫn như cũ là do hai căn cứ kia phái tới. Mục đích lần này rất đơn giản, hạ một trận mưa kỳ quái, có người thu được rất nhiều năng lực kỳ quái, được xưng là dị năng giả. Bởi vì vật lộn với zombie, nhất định phải khiến đầu lâu trọng thương mới có thể hoàn toàn tiêu diệt, thế là rất nhiều người không hẹn mà cùng tìm được một ít tinh thể lớn chừng hạt gạo với đủ loại màu sắc trong đầu zombie. Sau khi rửa sạch, hào quang rực rỡ, có thể so với kim cương, dị năng giả hệ lực lượng lại có thể dùng tay bóp nát nó. Sau đó liền có tin tức xác thật truyền ra, tinh hạch trong đầu những zombie này lại có thể nâng cao năng lực cho những dị năng giả kia. Trên thực tế, tinh hạch cấp 1 còn có một tác dụng, chính là kết hợp với 3 viên tinh hạch cùng màu trở lên bóp nát thành bột phấn rồi vùi dưới làn da của người bình thường, có khả năng thu hoạch được dị năng, cũng có khả năng biến thành zombie. Những tin tức này là do căn cứ Ngạo Thiên truyền ra, bởi vì căn cứ Liên Thai Sơn cách tương đối gần, cho nên bọn họ cũng biết việc này. Hiện tại Trương Gia Điếm đã không còn vật tư có thể vơ vét, chỉ có zombie với số lượng lớn, cho nên người căn cứ Liên Thai Sơn liền phái đội ngũ chủ lực tới đây giết zombie kiếm ít tinh hạch. Tất nhiên có thể thuận tay kiếm chút vật tư, cũng là ngoài ý muốn phát tài. Ai cũng biết, trải qua trận mưa cay kia, đám zombie bởi vì cả ngày ở bên ngoài, vậy nên có rất nhiều zombie tiến hóa, cho nên dù có ngốc đến đâu, cũng không dễ giết chết giống như lúc trước. Đây là đội ngũ chủ lực, bên trong có một dị năng giả hệ hỏa cùng hai dị năng giả hệ lực lượng, mới miễn cưỡng lấy được vài tinh hạch. Kết quả người căn cứ Ngạo Thiêncũng tới nơi này giết zombie, mục đích tất nhiên đều là tinh hạch. Căn cứ Liên Thai Sơn tự biết so với căn cứ Ngạo Thiên của người ta có thiết bị hoàn mỹ hơn nữa đã được huấn luyện đặc biệt cho ngày tận thế, đó chính là chênh lệch giữa chi bộ đảng ở thôn cùng chính phủ cấp thành phố. Thế là mấy người vừa thương lượng, liền quyết định đi nơi khác, dù sao Trương Gia Điếm còn nhiều zombie, rất nhiều. Không nghĩ tới đối phương thế mà vênh vang đắc ý muốn ba dị năng giả gia nhập căn cứ bọn họ, hơn nữa lấy tinh hạch làm vé vào cửa để gia nhập căn cứ, có thể cho phép ba người bọn hắn mỗi người mang vào một người bình thường. Tiền thân của căn cứ Liên Thai Sơn thật ra là hội Cái Bang, nhiều năm hành tẩu giang hồ, vẫn có chút nghĩa khí lưu manh, mấy người liền từ chối yêu cầu vô lý của người căn cứ Ngạo Thiên. Huống hồ thà làm đầu gà không làm đuôi trâu, loại thái độ coi trời bằng vung này của người căn cứ Ngạo Thiên thực sự làm người phản cảm, việc này không có đường thương lượng. Ai ngờ, người Ngạo Thiên thấy bọn họ muốn đi, lại còn nói đi cũng được, lưu lại tinh hạch, sau đó có một gã cao lớn vạm vỡ liền cứng rắn đoạt lấy. Phát súng ngắn thứ nhất vang lên là người căn cứ Liên Thai Sơn nổ súng cảnh báo, nổ súng bắn chỉ thiên. Sau đó người đàn ông cao to vạm vỡ tới đoạt tinh hạch kia giơ tay nã đạn vào người nổ súng chỉ thiên kia. Đừng nói đây là đội chủ lực của Liên Thai Sơn, coi như không phải, làm như vậy cũng có chút khinh người quá đáng, thế là hai bên liền bắt đầu cãi nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]