*nay vua tuyển tướng hung binh, cùng nhau ta sẽ ra nơi sa trường. Dung mạo: 37 Trí tuệ: 55 Vũ lực: 103 May mắn: 34 (số liệu bị động) Mị lực: 13 Tư chất: 16 (số liệu bị động) Công đức: 6645 Tín ngưỡng: 2680+570 (số liệu bị động) Xây dựng: 10 Kỹ năng: Trung y cấp 2, hai mươi Đoạn Cẩm cấp 3, Ngưng Tâm Quyết, Nguyệt Chi Tôi Thể Thuật cấp 2, Tử Chú Thuật cấp 3, luyện đan sư cấp 1 Đánh giá nhiệm vụ: Hoàn mỹ Thanh trang bị: Ngọc Khấu, Ngưng Thần Chiến Giáp Cột huân chương: Xích Lão, Trĩ Tâm Điểm thuộc tính: 4 Vật phẩm: Không Dọn dẹp linh hồn tà đạo: 0 Ban thưởng nhiệm vụ: Trò chơi 1+ tu tiên 2+ tận thế 1+ tinh tế 1 Tích phân của xã khu: 1444 Phiếu miễn tử: 1 Số lần rút thưởng: 1 Lần này Lâm Tịch đem 4 điểm thuộc tính nhận được chia ra thêm vào tinh thần lực và vũ lực, rút thưởng lấy được phần thưởng là vị diện tinh tế. Lâm Tịch lẳng lặng đả tọa trong Dưỡng Hồn Trì, cần phải để cho chính mình có trạng thái tốt nhất đi tham gia nhiệm vụ đoàn đội này. Không biết qua bao lâu, Lâm Tịch nhận được tin nhắn Khúc Cửu Tiêu gửi tới: "Đã đem tên và số hiệu của con thêm vào đoàn đội, chỉ cần lựa chọn tiến vào <> liền có thể tới tìm chúng ta, trên cơ bản mọi người đã đến đông đủ, mau tới đi." Lâm Tịch quả nhiên phát hiện một đám mây vây quanh lầu các ở phía dưới số liệu cá nhân, ấn mở nhìn xem, bên trong là một ít tư liệu đơn giản về các thành viên <>, chỉ hiện ra họ tên cùng đẳng cấp tu hành. Cô rất dễ dàng tìm được chính mình ở phía trên. Lâm Tịch: Người tu hành ba sao. Cô nhớ rõ Thẩm Kiều được phái tới mưu sát A Lê trong thế giới nhiệm vụ kia là người tu hành hai sao, sư phụ là sáu sao, A Lê là bốn sao. Lâm Tịch cũng không biết làm sao để xác định những điều này, dù sao chính mình cố gắng tăng lên năng lực, đẳng cấp người tu hành chắc là cũng sẽ tăng lên tương ứng đi. Lựa chọn tiến vào <>, trong nháy mắt Lâm Tịch xuất hiện trong một cái đại sảnh rộng rãi. Khác hẳn phòng họp trang nghiêm cứng nhắc trong tưởng tượng, nơi này càng giống một bữa tiệc cỡ nhỏ riêng tư tùy tính, trước cửa sổ là một bụi trầu bà với những chiếc lá xanh biếc bò lên những ô cửa kính trên cao rồi rủ xuống đất, phía dưới có hai chiếc ghế làm bằng mây, một cái là kiểu ngồi một cái là kiểu nằm, bên trong có vài cái đệm dựa. Nằm trên chiếc ghế treo ngang, là một con mèo lớn cuộn tròn trên đó, nó có một thân tuyết trắng, tứ chi màu xám bạc cùng cái đuôi mèo to, gương mặt phẳng, cái mũi nhỏ nhắn, rõ ràng có đặc thù của mèo lông ngắn dị quốc, đặc biệt có hai nhúm lông màu xám bạc phía trên đôi mắt to tròn màu lam kia trông rất giống lông mày hình chữ bát, khiến ngũ quan mặt ủ mày chau của nó càng thêm khôi hài. Vẻ mặt Lâm Tịch có chút ý cười, nào biết con mèo kia "Meo" một tiếng với cô: "Cười với tôi cũng vô dụng, bản miêu sẽ không thèm để ý cô." Lâm Tịch lập tức hóa đá. Đúng rồi! Làm sao cô có thể quên nơi này là xã khu cơ chứ? Đã có thể có Nữ Oa đầu người thân rắn làm đạo sư, còn có trứng gà đen khổng lồ A Lê, vì cái lông gì không thể xuất hiện một đầu mèo là người chấp hành? Giữa đại sảnh là một dãy ghế sofa lớn bằng vải, trên thảm lông dê thủ công vẫn như cũ là mấy cái đệm dựa, một thiếu nữ tóc bạc trực tiếp ngồi ở trên thảm, nghiêng người dựa vào ghế sofa phía sau, bàn tay nhỏ trắng nõn cầm ly đế cao, đang hài lòng híp mắt thưởng thức rượu ngon. Khúc Cửu Tiêu ngồi ở góc ghế sofa vải, phất tay ra hiệu Lâm Tịch sang đó ngồi xuống. Lâm Tịch vừa ngồi xuống ở bên cạnh anh ta, một đạo ánh sáng nhu hòa hiện lên, A Lê xuất hiện tại chỗ Lâm Tịch vừa đứng. Cô ấy liếc mắt liền nhìn thấy Lâm Tịch, lập tức lớn tiếng la lên: "Lâm Tịch, con trai cô đâu?" Một tiếng không hài hòa này lập tức phá vỡ một phòng tĩnh mịch, tất cả mọi người nhìn về hướng các cô. Lâm Tịch cúi đầu xuống tìm kiếm nơi nào có kẽ đất có thể chui, nhưng A Lê vẫn lớn giọng không coi ai ra gì: "Vì sao không để ý tới tôi? Oắt con nhà cô đâu?" Trên mặt Khúc Cửu Tiêu cũng mang theo nụ cười: "Ta lại không biết, con còn có con trai?" "Là vật nhỏ phát hiện được khi đi làm nhiệm vụ khai hoang tinh." Lâm Tịch nói. A Lạp Lôi cũng không có ý muốn để người khác trông thấy nó, Lâm Tịch cũng không có miễn cưỡng nó hiện thân. A Lê đã từng theo bọn họ làm nhiệm vụ, tất nhiên không cần nói năng rườm rà. Khúc Cửu Tiêu trước tiên giới thiệu Lâm Tịch với mọi người, sau đó lại giới thiệu những "Người" kia. Thiếu nữ tóc bạc tên là Ninh Ngưng, là người thiên về tinh thần lực, là một đứa bé vĩnh viễn ở tuổi 17 có mạch não đặc biệt. Triển Lăng là hiệp khách tóc ngắn ngang tai, có làn da màu lúa mì khỏe mạnh, trong tay vẫn luôn cầm một thanh dao găm đen kịt chỉ dài bằng bàn tay ném tới ném lui. Chàng trai với mái tóc ngắn rối bù màu trà, bên trong ánh mắt thâm thúy mang theo chút kiệt ngạo và không kiên nhẫn, trông rất khó dây vào tên là Khiết Tà. Vương Khiết hẳn là chị gái tương đối ổn trọng cởi mở trong số mấy người này, một đầu tóc đen búi lên, vài sợi tóc hơi xõa trên thái dương và sau tai khiến cô ấy tăng thêm vẻ sắc sảo lại thêm một chút dịu dàng. Thiếu nữ với mái tóc ngắn ngang vai tên là Vu Tiểu Ngư, có da thịt trắng nõn, một đôi mắt to sáng rỡ, trông có vẻ mềm mại đáng yêu. Tiếu Hồ Qua là chàng trai nhà bên có vóc dáng cao lớn lại cũng không uy mãnh. Anh ta đứng dựa vào tường, hai chân bắt chéo, thái độ thanh thản, cho dù là bị chiếc quần cắt may vừa vặn che giấu, Lâm Tịch vẫn có thể cảm giác rõ ràng hai đôi chân dài kia bị che giấu sức kéo, làm cho người ta không hiểu sao lại nhớ tới một con báo đang chạy hoặc là linh dương nhanh nhẹn mạnh mẽ. Trông thấy Lâm Tịch nhìn chằm chằm đôi chân dài của mình, anh ta nháy mắt với cô, Lâm Tịch trông thấy anh ta mỉm cười có hai cái lúm đồng tiền hẹp dài lõm xuống trên gương mặt, khí chất của chàng trai nhà bên lại tăng thêm một phần gợi cảm. Mà con mèo tinh dường như đã ngủ kia, họ tên: Tiểu Lâm; giới tính: Đực. "Đồ đệ ngoan, các vị đang ngồi đều là người có thể yên tâm giao sau lưng trong <>, đây là lần đầu con cùng mọi người làm nhiệm vụ, cùng nhau cộng tác, chú ý phối hợp với đồng đội lại phải biểu hiện tốt chính mình, nhất định phải đoạt được thế giới này từ tay chiến đội Mộng La, lấy được quyền tự chủ vị diện đầu tiên." Lâm Tịch thoáng có chút kinh ngạc: "Sư phụ, người không cùng đi sao?" "Lần nhiệm vụ này ta và Vân Mộng La đều không đi, đây là nguyên nhân căn bản chúng ta có thể lấy được nhiệm vụ lần này." Khúc Cửu Tiêu giải thích. Lâm Tịch đã hiểu, đẳng cấp tu hành của Vân Mộng La khẳng định là không cao bằng sư phụ hoặc là không địch lại sư phụ ở mặt khác. Ngồi trên ghế sofa bên kia, trong giọng nói của Vương Khiết mang theo nhàn nhạt châm chọc: "Chẳng những sư phụ cô không thể đi, bên trong đội ngũ Vân Mộng La còn có một cao thủ ngang cấp sư phụ cô hộ giá hộ tống." "Giá trị nhan sắc cao là chính nghĩa, huống hồ, trên thế giới có một loại pháp bảo tên là Ngũ thúc." Giọng điệu Khiết Tà rất giống con người anh ta, đều có chút cà lơ phất phơ. "Phụt!" Vu Tiểu Ngư lúc ấy liền cười ra tiếng: "Tôi cảm thấy giá trị nhan sắc của anh còn chính nghĩa hơn Vân Mộng La, anh có thể cân nhắc đến chuyện bẻ cong Ngũ thúc, đến lúc đó chiếm hết tiện nghi chính là chúng ta, tiến lên nào, Pikiachu!" Khiết Tà "Xùy" một tiếng: "Tôi có thể cân nhắc bẻ gãy con heo mập kia, bẻ cong vẫn nên lưu cho người khác đi." Nhiệm vụ lần này không có cốt truyện, sau khi đi vào vị diện, hệ thống sẽ tự động gửi nhiệm vụ cho đội viên hai bên. "Bình thường mà nói, nhiệm vụ tranh đoạt vị diện như vậy, hai bên cũng đều giống nhau, đoàn đội nào làm được trước, coi như đoàn đội đó thắng lợi. Lần hành động này, do Vương Khiết làm đội trưởng, nhất định phải cẩn thận người tu hành sáu sao trong đoàn đội đối phương."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]