"Tòa nhà này đã bị gia tộc thu hồi, mà tôi, cũng sẽ lập tức bị phái đi đóng giữ mỏ tử tinh hợp tác cùng Hoắc gia, cô bảo trọng đi!"
Nói xong, anh ta không chút thương tiếc đẩy tay cô ta ra, lên chiếc xe ngựa có gia huy Tiêu gia ở bên cạnh.
Một giọng nói uy nghiêm truyền ra từ trong xe: "Đại trượng phu, khi cần quyết đoán thì quyết đoán, con nên như thế từ sớm, đi thôi!"
Trái tim Lê Mạn Tư lập tức lạnh lẽo, thiệt thòi cô ta còn nghĩ sau này sẽ ở cùng với anh ta.
Đến thời khắc mấu chốt nhất, Tiêu Mặc Ngôn vẫn lựa chọn đầu hàng gia tộc.
Những người này, tất cả đều phản bội cô ta ư?
Sẽ không, sẽ không!
Cô ta phát điên vọt tới biệt viện suối nước nóng ở vùng ngoại ô phía bắc mà Mộ Dung Tinh Diệu đưa cho chính mình.
Cũng may, nơi này vẫn thuộc về cô ta, thì ra người thật sự đối tốt với cô ta nhất, là Tinh Diệu!
Nhưng khiến cô ta thất vọng chính là, Mộ Dung Tinh Diệu không còn xuất hiện nữa, về sau Lê Mạn Tư trằn trọc thăm dò được anh ta đã chuyển tới Vĩnh Hằng.
Cát cánh khoan dung như ẩn sĩ, không mộ phồn hoa chỉ vì khanh.
Tòa nhà nhỏ đầy hoa cát cánh màu tím này, bây giờ chỉ có một mình Lê Mạn Tư, dường như đã bị thiên địa lãng quên.
Bởi vì cô ta thân giấu tà linh, mưu đồ làm loạn, <> đã khai trừ cô ta.
Mà Lê gia thì ngay sau khi cuộc thi kết thúc, đã tuyên bố Lê Mạn Tư không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441605/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.