Lâm Tịch vén sợi tóc bị gió thổi tung ra sau tai, cho Duệ Đông Đường một ánh mắt ý vị thâm trường: "Tôi cũng không biết gì hết, người biết là vị Đại tiểu thư Lê Mạn Tư kia của anh kìa. Tôi chỉ là thấy cô ta làm cái gì thì làm cái đó mà thôi."
Duệ Đông Đường giương mắt nhìn lên, quả nhiên, Lê Mạn Tư cũng đứng tại chỗ cách đó không xa, đang giương mắt chờ đợi con trùng khổng lồ kia dùng cái xúc tu giống như cái ống đi hút máu loãng, mà bên cạnh cô ta, vây quanh Tiêu Mặc Ngôn cao ngất, Mộ Dung Tinh Diệu tuấn dật phi thường, tà mị âm nhu Đệ Ngũ Khinh Hoằng, cùng với mấy thành viên cốt cán của Mân Côi.
Mấy người kia mặt mũi tràn đầy nghiêm túc đang khoa tay múa chân nghiên cứu cái gì đó, hiển nhiên đều biết quá rõ về con trùng này, mà thành viên hai tiểu đội đang kêu rên giãy dụa trên mặt đất, tất cả bọn họ đều làm như không thấy.
Nói cách khác, thành viên cốt cán biết tất cả kế hoạch chân chính, mà Duệ Đông Đường bọn họ thì là bị lừa tới đây làm mồi nhử hấp dẫn Bất Tử Hủy trùng.
Lâm Tịch mỉm cười, tâm tình tiễn biệt người đi làm bia đỡ đạn và biết chính mình thì ra cũng là bia đỡ đạn, không giống nhau lắm đúng không?
Không có huyễn linh, Duệ Đông Đường chỉ là một người bình thường mà thôi, chiến đội Mân Côi của Lê Mạn Tư chắc hẳn sẽ không thu lưu một tên phế vật ngay cả tư cách làm pháo hôi cũng không thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441594/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.