Edit: Jess93
"Được." Duệ Địch ngoan ngoãn trả lời.
Đây là một bé gái vô cùng hiểu chuyện.
Làn da trắng nõn, đôi mắt không lớn lắm, nhưng rất có thần thái, khi cười giống hai vầng trăng khuyết, mái tóc đen hơi xoăn được mẹ Duệ thắt hai bím tóc rũ xuống trước ngực, trên người mặc bộ váy lanh màu vàng nhạt viền ren, nhẹ nhàng khoan khoái, vừa mộc mạc lại mang theo vẻ ngây thơ hồn nhiên của bé gái tuổi này.
Đối mặt một đôi mắt tràn ngập tin cậy, Lâm Tịch sờ sờ đầu cô bé, quyết định, nhất định không cho cái nhà vốn dĩ yên tĩnh, ấm áp này dẫm vào vết xe đổ bên trong cốt truyện.
Lâm Tịch lôi kéo Duệ Địch ngồi xuống giường ở bên cạnh, đây là một loại đồ nội thất tương tự kiểu dáng Châu Âu, chẳng qua ngoại trừ chỗ tựa lưng cao hơn một chút cùng với thêm một ít kim loại bằng đồng, Lâm Tịch cảm thấy nó khá giống giường Quý phi của Trung Quốc cổ đại.
Dùng ngón tay chỉ về hướng phía đông, Lâm Tịch thần bí hề hề nói: "Em còn nhớ rõ bà cố tổ của chúng ta không?"
Cô chỉ tay về phía căn phòng đặc biệt dùng để cung phụng đám tiền bối, mà bà cố tổ trong miệng Lâm Tịch chính là vị tổ tiên người xanh lục kia của Duệ gia, một đại triệu hồi sư có huyết mạch tộc Tinh Linh.
Kỳ thật nói là bà cố tổ, đã tổ không biết bao nhiêu đời, cho nên chỉ gọi chung là bà cố tổ.
Duệ Địch gật đầu: "Nhớ rõ ạ, là bà cố tổ và ông cố tổ một tay khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441574/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.