Edit: Jess93
Hàn Như vừa dứt lời, Lâm Tịch đã cảm thấy một ánh mắt như chùm đèn pha..
Bắn phá ở giữa hai chân cô.
Không cần nghĩ cũng biết chủ nhân ánh mắt kia là ai.
Lâm Tịch đều muốn cười.
Đám thiếu nữ như hoa này đọc sách mỗi ngày, đánh cái rắm, truy tinh, thầm mến, sống vô ưu vô lự, không kiêng nể gì cả.
Mỗi ngày quan tâm không có gì hơn "Tại sao tiệm cho thuê sách trong trấn còn chưa đổi sách mới?"
"Khi nào ông cụ bán tranh giấy dán tường mới đến nữa?"
"Trên mặt của tớ vừa có một viên đậu, thật đáng ghét."
"Quách Thiên Vũ lớp bên cạnh rốt cuộc thích tớ hay là thích Lưu Đồng Đồng?"
"Mùa đông khắp nơi đều trụi lủi, khi nào mới đến mùa xuân? Tớ muốn mặc váy."
Đám nhóc ngây thơ hoàn toàn không biết trong phòng ngủ có hai con mắt xanh lè "Nhìn chằm chằm háng mèo" của các cô xem thân thích nhà ai đến mỗi ngày.
Thật sự không ngờ cô cũng có thời điểm vĩ đại như vậy!
Lâm Tịch cảm thấy, lúc tiếp thu ký ức của người ủy thác, cũng không có xuất hiện người đặc biệt nào bên trong, như vậy có thể hiểu thành, không có người nào rất quan trọng đối với Diêm Đậu Đậu.
Cho nên lần này Lâm Tịch chỉ cần bảo vệ tốt Diêm Đậu Đậu, nhiều nhất xử lý Đàm Nhạc và vật vẫn luôn không hề lộ diện kia, nhiệm vụ của cô trên cơ bản coi như hoàn thành.
Nhưng cô lại không đành lòng, một đám thiếu nữ tốt như vậy, có thể sẽ bị hại chết hoặc là có được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441544/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.