Edit: Jess93 Bởi vì ngày hôm sau chính là ngày trang nghiêm nhất của lãnh địa Chitian <>, cho nên sau bữa tiệc Jinglan liền một mình tiến vào trong điện Vu thần. Sau khi Lâm Tịch rửa mặt thì nằm nghiêng trêи giường, ăn một loại trái cây tên là <>. Trái cây này rất giống long quỳ phiên bản phóng đại, vô luận là hình dạng, màu sắc hay là hương vị, điều khác biệt duy nhất chính là long quỳ là thực vật thân cỏ sống một năm, mà loại này thì là cây thân gỗ sống lâu năm. Loại quả này hoàn toàn không có vấn đề, Lâm Tịch dùng thần thức quét qua mới để cho mấy người Phượng vệ cùng nhau ăn. Mọi người đã sớm quen kiểu bình dị gần gũi này của Vương, cũng không có khách khí, mấy người ngươi cầm hai quả ta lấy ba quả ăn đến ngon lành, ấn nô bị phân đến hầu hạ Lâm Tịch ở ngoài cửa nói: "Tang Du đại nhân, mời đi ra bái kiến Vương hậu chúng ta." "Không cần, là ta muốn tới gặp Tang Du đại nhân." Giọng nói này bình thản êm tai, vừa không mềm mại uyển chuyển, cũng không vênh váo hung hăng, nghe hết sức thoải mái, rất giống chủ nhân của nó. Lâm Tịch chính là người như vậy, người ta càng tôn trọng cô, cô cũng sẽ trả lại gấp bội, thế là hai người gần như gặp mặt tại cửa ra vào. Hai người cùng lúc làm động tác, đưa hai tay bắt chéo ở trước ngực, lòng bàn tay hướng xuống phía dưới, chậm rãi uốn gối vái ba lạy, đây là lễ nghi phái nữ đối đãi bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau. Không hẹn mà cùng làm lễ, hai người nhìn nhau cười một tiếng, Lâm Tịch nhường đường cho Nahi tiến vào trong phòng, dặn dò người dâng trà. Tại một gian phòng lộng lẫy xa hoa trong phủ Lãnh Chúa Jinglan, Adele một thân cung trang tóc mây búi cao đang đi tới đi lui trong phòng. Cô ta dây dưa Jinglan mấy ngày, muốn cùng Nahi xuất hiện trong bữa tiệc tối kia, lại bị Jinglan từ chối. Tất nhiên, dựa vào cô ta kinh doanh gần hai năm này cùng với trình độ không được sủng ái của Nahi, Adele muốn biết chuyện trong bữa tiệc tối dễ như trở bàn tay. Người người đều đang truyền tai nhau, Lãnh Chúa Tang Du kia vô cùng xinh đẹp, mà Vương thượng dường như coi trọng Tang Du, chỉ vì cô gái kia có dáng vẻ kiêu căng khó thuần, cho nên Vương vẫn luôn cố ý chèn ép, làm khó dễ cô ta, thật ra là muốn để cô ta làm Vương hậu Chitian. Adele biết, có một số gã đàn ông sẽ có thói hư tật xấu này, lúc cô ta vẫn là một ấn nô nhỏ mười hai mười ba tuổi, luôn có hai ba bé trai cố ý bắt nạt cô ta. Giấu đồ của cô ta, làm bẩn quần áo cô ta, cô ta thường xuyên bị bắt nạt đến nước mắt rưng rưng. Nhưng các Khiết bà lại nói, những tên nhóc kia đã biết yêu rồi. Dù sao còn trẻ tuổi, không hiểu được tâm tình của mình, càng không hiểu được làm sao khiến người mình thích có thể chú ý tới mình, thế là liền nghĩ cách đùa dai, bắt nạt ngươi. Sau đó cô ta lặng lẽ đi xem, quả nhiên, hai người luôn bắt nạt cô ta vừa thấy mình mỉm cười với bọn họ, ngược lại trở nên mặt đỏ tới mang tai chân tay luống cuống. Nhưng mà, Jinglan không phải đứa bé hơn mười mấy tuổi! Adele có chút hoảng loạn. Đối với Nahi, cô ta hiểu rất rõ. Nahi xuất thân quý nữ, có ngạo cốt trời sinh thuộc về quý tộc, nghe nói ban đầu Jinglan ở chung với cô ta cũng rất vui sướиɠ, cho đến về sau con trai của Nahi không còn nữa. Khuất nhục nịnh hót trong thời gian dài, Adele đã học được cách làm sao dùng biện pháp hữu hiệu nhất đi đả kϊƈɦ kẻ địch của mình. Cô ta bắt đầu cung cung kính kính đi thăm viếng Vương hậu mỗi ngày, lơ đãng làm cho Vương hậu trông thấy dấu vết xanh xanh tím tím trêи cổ, trêи cánh tay của mình, sau đó lại hoảng hốt che giấu. Cô ta âm thầm chôn xuống một cây đinh giữa bọn họ, mua được người truyền các loại lời đồn ra ngoài, đợi đến khi cô ta cẩn thận từng li từng tí nâng bụng to đi ra quỳ cầu Vương hậu cho cô ta và đứa bé một đường sống, đúng lúc Jinglan đi ngang qua. Đó là cô ta tính toán kỹ lưỡng. Sau đó cô ta hoảng hốt ngăn Vương hậu ở phía sau mình, chủ động giải thích với Jinglan, Vương hậu đối với chính mình rất tốt, chưa từng làm khó chính mình, cô ta chẳng qua là một ấn nô hèn mọn mà thôi, Vương hậu là người có lòng dạ rộng lượng nhất. Cô ta biết có mấy lời nói còn không bằng không nói. Bắt đầu từ lúc đó, Jinglan cũng không còn đến phòng Vương hậu nữa, mà Nahi, cũng hiếm khi bước ra khỏi phòng của mình. Cô ta đã sinh hạ người thừa kế duy nhất cho Jinglan, mặc dù lúc mới sinh ra cứ dựa theo lệ cũ bị người ôm đi, nhưng chỉ cần cô ta thành Vương hậu Chitian này, kiểu gì con trai cũng sẽ trở về! Cô ta sẽ không cho phép cô gái tên là Tang Du này phá hỏng tất cả những gì chính mình vất vả giành được. Biết được cô gái kia vô cùng kiêu căng khó thuần, Adele nghĩ không thể để cho cô ta ở cùng một chỗ với những Lãnh Chúa kia, dưới sự vây quanh của bọn họ, những gã đàn ông kia đều sẽ bị cô ta quyến rũ. Thế là cô ta liền góp lời, phụ nữ thì nên ở chỗ của phụ nữ, cùng một đám đàn ông ở chung một chỗ, chung quy là làm trái tổ chế. Jinglan không hề nghĩ ngợi liền tiếp thu ý kiến này, nhưng lòng Adele lập tức trầm xuống, Jinglan càng nghe lời cô ta, liền càng nói rõ anh ta thật sự muốn cô gái này làm Vương hậu. Vô luận là tâm lý độc chiếm một người đàn ông hay là suy xét cho thanh danh của Vương hậu tương lai, Jinglan cũng sẽ không an bài cho cô gái đó ở cùng đám Lãnh Chúa kia. Sau đó cô ta lại đem tin tức thêm mắm thêm muối truyền đến chỗ Nahi bên kia. Có lẽ Nahi đã không còn tình cảm đối với Jinglan, nhưng tôn nghiêm của quý nữ là không thể xâm phạm, gia tộc sau lưng cô ta cũng tuyệt đối không cho phép hậu vị của cô ta bị người khác thay thế, làm kiêu ngạo Nahi đối đầu kiệt ngạo Tang Du.. Lại thêm sự trợ giúp của cô ta, Adele có chút khẩn trương, có lẽ an bài thật tốt, lần này cô ta ngược lại có thể mượn việc này lấy được vị trí mình vẫn luôn thèm nhỏ dãi kia! Adele mất ngủ cả đêm, một hồi là Nahi giết chết Tang Du, một hồi là Tang Du bị Jinglan phạt đòn, một hồi lại là Tang Du bưng một gương mặt cao ngạo răn dạy cô ta không tuân quy củ, mà con trai cô ta, lại rúc vào trong lòng Tang Du gọi cô ta là "Mẹ." Adele vừa kinh vừa sợ, hô một tiếng: "Tiện nhân, trả lại con trai cho ta!" Sau đó cô ta bị người hầu thân cận Aji đánh thức, mới biết thì là chỉ là giấc mộng Nam Kha (bừng con mắt dậy thấy mình tay không). Hôm nay là Chitian Vương cùng với Vương hậu dẫn dắt các con dân tế lễ Vu thần, mà buổi tối mới đến phiên các Tiểu Lãnh Chúa bái tế Vu thần. Các Tiểu Lãnh Chúa ở sân ngoài đều được sắp xếp mang theo mỹ nhân mà bọn họ dâng lên đến bãi săn, hầu như năm nào cũng như thế, bọn họ có thể đi săn, có thể đánh cược ai có con mồi nhiều nhất, có thể cướp đoạt những mỹ nhân được mang đến, thậm chí xem những mỹ nhân kia như con mồi mà bắn chết. Mà Lãnh Chúa Tang Du bởi vì bản thân là nữ, hơn nữa còn có chút ái muội với Jinglan, bởi vậy cũng không được mời đi bãi săn. Nghe nói đêm qua Tang Du và Nahi gặp mặt cũng không vui vẻ gì. Nahi nổi giận đùng đùng rời khỏi sân Tang Du, mà Tang Du thế mà khinh thường, cũng không thèm đưa tiễn Vương hậu Chitian. Mặc dù không có cảnh tượng ngươi chết ta sống như cô ta nghĩ, nhưng Adele đã an bài xong xuôi, đem tin tức này thêm mắm thêm muối, trắng trợn lan truyền. Chắc hẳn nhà mẹ đẻ Nahi rất nhanh sẽ ra tay đối cô gái không biết trời cao đất rộng này. Những thị vệ ở ngoài sân của Tang Du cũng sẽ nhanh chóng biết được tin tức Lãnh Chúa của bọn họ bị ức hϊế͙p͙ hơn nữa không có ai để xin giúp đỡ. Adele sửa sang lại suy nghĩ hơi rối loạn, cảm thấy kế này vẫn có thể thành, mặc dù hai bọn họ một người có bối cảnh, một người có thực lực, nhưng không chịu nổi Adele cô ta có đầu óc! Hai ấn nô đứng trang nghiêm ngoài cửa khom người thi lễ với Adele, Adele vẫy vẫy tay, lặng lẽ đi vào. Cô ta là đến "An ủi" Tang Du vừa bị Vương hậu răn dạy. Khi vừa thốt ra một câu tự cho là chào hỏi thân thiết, cô gái đưa lưng về phía cô ta ngắm hoa quay đầu lại, cười một tiếng với cô ta. "Adele, đã lâu không gặp!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]