Edit: Jess93 Lâm Tịch trực tiếp mang theo hai thái y của bộ nô ɭệ, bao gồm dụng cụ và dược liệu cần thiết để xóa nô ấn, những chuyện này tất nhiên không cần cô đến quan tâm. Toàn bộ phủ Lãnh Chúa, đừng nói là săn nô trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng đã bị bắt đi thủ thành từ sớm, bây giờ trong phủ thành chủ ngoại trừ già yếu chính là bệnh tật, chỉ có con gái Sanno và mấy Kết y xem như là người trẻ tuổi. Lâm Tịch đưa tầm mắt tìm kiếm trong mười mấy khiết bà được đưa tới trêи sân, những khiết bà kia không biết rốt cuộc xảy ra biến cố gì ở bên ngoài, một đám thấp thỏm lo âu cúi thấp đầu. Lâm Tịch nhẹ giọng nói: "Các ngươi không cần sợ hãi, ta chỉ là muốn tìm một người, tất cả đều ngẩng đầu lên cho ta xem một chút." Những khiết bà kia tất nhiên không dám nghịch lại, cuống quít ngẩng đầu, nhưng hai mắt lại không dám nhìn Lâm Tịch chút nào, chỉ sợ va chạm quý nhân. Sau đó Lâm Tịch đã nhìn thấy người mà cô muốn tìm kiếm. Vẫn dáng vẻ bình yên đứng trong một đám khiết bà, không dễ thấy chút nào. Người đều nói tướng tùy tâm sinh, khiết bà tên Alu này, ngũ quan cũng không đẹp lắm, lại luôn cho người ta một loại cảm giác an tâm, nhất là nốt ruồi tại mi tâm kia, làm toàn bộ khuôn mặt bà ta dường như cũng mang theo một loại từ bi. Alu cũng cảm giác được hai tầm mắt cố định ở trêи người mình, mặc dù biết ấn nô không có bất kỳ quyền tự chủ gì, nhưng người này vẫn luôn nhìn chính mình, cũng không khỏi cảm thấy có chút lo sợ. Tiếng bước chân vang lên, tay bà ta bị người đó nắm chặt, hai bàn tay kia trông trắng nõn tinh tế, nhưng ngón tay và lòng bàn tay nắm chặt tay bà ta đều là vết chai, chắc hẳn cũng chịu khổ rất nhiều. Alu không khỏi vô thức ngẩng đầu lên. Đó là một cô gái với đôi mắt sáng như sao, ngũ quan rực rỡ, lại cảm thấy có chút quen thuộc khó hiểu. Lâm Tịch buông tay bà ta ra, ôm bà ta một cái: "Bà, ta tìm được ngươi rồi! Cám ơn ngươi đã cứu mạng của ta, ta đã từng nói, người tốt sẽ được đền đáp!" "Ngươi.. Ngươi là.. Là người bị Đại Kết y.." Alu quá hoảng sợ, lời nói càng lắp bắp, nói không rõ ý. Lâm Tịch buông bà ta ra nhưng vẫn nắm chặt tay bà ta như cũ, quay đầu phân phó hai thái y kia: "Đây là bà của ta, ngàn vạn cẩn thận, đừng làm đau bà ấy." Hai thái y nghe xong, người này vậy mà là bà của Lãnh Chúa đại nhân, lập tức quỳ xuống đất, dùng đại lễ thăm viếng: "Tham kiến bà." Bọn họ cũng không biết xưng hô như thế nào với bà lão này. Alu lại bị dọa đến mức nhảy một cái, sống đến từng tuổi này, chưa có ai làm lễ lớn như vậy cho bà ta. Lúc này có người từ bên ngoài vội vàng chạy đến báo, nói là bắt được hai nam nữ có hành vi lén lút, Xin đại nhân nói phải mang đến cho Lãnh Chúa nhìn. Bởi vì hai cái nô ấn của ấn nô Sangrou có một cái ở dưới xương quai xanh một chút, cái còn lại ở bên ngoài chân trái, cho nên cần đến một gian phòng đặc biệt để xóa sạch. Lâm Tịch buông tay Alu ra: "Bà, ngươi đi theo bọn hắn xóa nô ấn, sau đó ta sẽ trở lại thăm ngươi." Cô nở nụ cười xinh đẹp: "Ta trở về làm con trai cho ngươi!" Hóa ra những lời bọn họ nói lúc ấy, Aka đều nhớ rõ. "Ừ." Alu cũng không biết nói lời khách sáo là gì, chỉ khẽ gật đầu, đưa tay lau nước mắt, sau đó đi theo hai thái y vào trong phòng. Lâm Tịch và Alu cũng không biết, lần này, đoạn nói chuyện giữa bọn họ lại khiến hai khiến bà trong đám người sợ tới mức sắc mặt xám ngoét, toàn thân đều run lẩy bẩy. Những lời này quá quen thuộc, một năm trước bọn họ nhét Aka vào chiếu rách, lúc trông thấy Alu đút Aka ăn cái gì đó từng ngụm, đã từng trào phúng bà ta như thế này. "Alu, ngươi còn không đi? Nếu không xách cô ta về xem như con trai mà dưỡng đi." "Alu có can đảm dám động vào người Đại Kết y muốn? Hứ!" Người tiếp quản phủ Lãnh Chúa này, thế mà là Aka? Là ấn nô Aka bị Đại Kết y đánh gãy chân rồi bán cho Snake? Hai người sợ tới nỗi sắp tè ra quần, chờ lát nữa Alu xóa xong nô ấn, nếu nói lúc trước chính là hai người bọn họ nói cho Aka nghe được những lời này, đến lúc đó bọn họ còn có mệnh ở đây sao? Khi Lâm Tịch trông thấy hai nam nữ có "Hành vi lén lút" bị bắt kia, nhịn không được cười khẽ một tiếng. Thế giới thật sự là quá nhỏ, không nghĩ tới bọn họ gặp mặt nhau nhanh như vậy. Hai người trông thấy Lâm Tịch cũng run chân muốn ngã, đúng là sợ điều gì sẽ gặp điều đó. Lúc trước, nhóm bốn người mật báo quyết định báo cáo chuyện Aka cho Sanno, ấn nô tên là Ming này liền lặng lẽ thông đồng với nữ nô tên là Ari, công lao chỉ có một phần, phần cho bốn người làm sao bì kịp phần cho hai người chứ? Buổi tối, khi bốn người ngủ ngoài trời, Ming và Ari giả vờ muốn trực đêm. Bọn họ trêи cơ bản vẫn luôn đói bụng lên đường, lo lắng hãi hùng cộng thêm vừa đói vừa khát, tất nhiên là nằm xuống liền ngủ. Đáng thương trong lúc ngủ mơ vẫn làm mộng đẹp phát tài làm quan, hai người lại trực tiếp làm một đôi quỷ hồ đồ trong mộng đẹp. Mà sau khi hai người mang cho Sanno tin tức Aka phản bội chạy trốn và có mỏ vàng tại thung lũng bên trong núi hoang, Sanno vui mừng quá đỗi, liên tục sắp xếp công việc, thế mà quên mất ban thưởng cho bọn họ. Về sau biết được thật sự khai thác được mỏ đồng, Sanno mới nhớ tới hai ấn nô này, chỉ phân phó xóa nô ấn cho bọn hắn, vẫn là người hầu ở trong phủ. Hai người thất vọng. Sớm biết còn không bằng trực tiếp không trở lại, làm đào nô tự do tự tại, đến lúc đó lặng lẽ đi đào mỏ vàng kia, dù sao Aka bọn họ cũng đào không hết trong một hai ngày, đây chính là núi vàng đó! Tùy tiện đào ra một khối liền đủ bọn họ ăn uống cả đời. Tội gì trở lại làm người hầu cho Sanno! Nhưng trong nhận thức của Sanno, chẳng qua là hai tên ấn nô, xóa nô ấn cho bọn họ, để bọn họ có thể tự mình dưỡng ɖu͙ƈ con cái, đã là ban ân lớn. Sau này, chuyện khiến Sanno bực mình càng ngày càng nhiều, cũng hoàn toàn quên sạch sành sanh hai ấn nô này. Chẳng qua mặc kệ nói thế nào, Sanno cuối cùng cũng cho bọn họ một gian phòng riêng, hai người cứ sống qua ngày trong tình trạng mơ hồ như vậy. Không thì còn có thể làm sao? Bọn họ thân không có đất đai, trêи thế giới này, đã không có bạn bè thân quen càng không có bạn tốt, ra ngoài cũng không biết có thể làm thứ gì, tốt xấu ở đây còn có phần cơm ăn, có cái ổ nhỏ thuộc về chính mình có thể che gió che mưa. Hai người đã từng âm thầm nhớ đến Aka vô số lần, luôn cố gắng tưởng tượng cô sống thê thảm đến cỡ nào để cân bằng nỗi hối hận mà đôi khi chính mình không có cách nào áp chế. Thật ra, vào những đêm không thể say giấc, bọn họ thường để tay lên ngực tự hỏi, đều có chút hối hận. Nếu như lúc trước đi theo Aka, hiện tại sẽ là dạng quang cảnh gì? Chỉ tiếc, cho tới bây giờ thế gian đều không có nếu như. Đợi đến khi quân đội Land đánh tới, ấn nô trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng trong phủ đều bị điều đi lên tường thành ném đá. Nghe nói có rất nhiều người bị tảng đá đập chết do máy bắn đá bắn vào. Cả ngày Ming trốn trong phòng không dám đi ra ngoài, bởi vì sợ bị điều đi lên đầu tường ngăn địch, anh ta thậm chí không dám đi ra ngoài mua cơm ăn. Ari cũng không dám ra ngoài, hai người đói đến mức ngực dán đến lưng, một con sâu nhỏ tên là "Hối hận" không ngừng gặm nuốt trái tim bọn họ. Sau đó nghe nói chủ thành bị ném vào rất nhiều đồ vật kỳ quái vừa cháy vừa nổ, dính phải liền cháy, thiêu chết không ít người, khiến mọi người chạy tán loạn khắp nơi. May mắn phủ Lãnh Chúa ở vị trí trung tâm của chủ thành, những đồ vật đang cháy kia mới không thể đánh vào. Ming đột nhiên nhãn châu xoay động, trong lòng âm thầm mưu tính. Anh ta và Ari ở đốt hai ngọn lửa trong phủ, mọi người tưởng rằng người Snake đánh vào, tất cả mọi người hoảng sợ, chạy tới chỗ Lãnh Chúa phu nhân hỏi ý kiến. Ming và Ari thừa dịp hỗn loạn lẻn vào trong phòng hai Kết y xưa nay có chút lui tới với Ari, thu dọn một ít vàng bạc, chuẩn bị thừa dịp loạn chuồn đi. Sau đó Lâm Tịch bọn họ vào phủ. Ming liếc thấy Xin cưỡi ngựa cao to bên trong đám người, Ari cũng nhìn thấy Aka, hai người lập tức hồn bay lên trời, nhanh chóng trốn đi, chuẩn bị chờ bọn họ vào phủ rồi lại tùy thời chạy đi. Kết quả không nghĩ tới, đám người này rất có kinh nghiệm, mỗi cửa ra vào đều có người trấn giữ, muốn ra phủ nhất định phải có lệnh bài của Xin đại nhân mới được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]