Edit: Jess93
"Bởi vì, ngươi.. Trong tay ngươi có vũ khí."
Lâm Tịch không thể nín cười được: "Không sai, ta đúng là có vũ khí, nhưng vũ khí của ta là do ta cướp được, có quan hệ gì với cô ta à? Có quan hệ với các ngươi hả?"
Nàng xoay người nhìn về phía bốn bóng dáng đứng chung một chỗ kia: "Các ngươi phải hiểu, ta cướp vũ khí, không phải là vì bảo vệ người khác."
Bốn người bị khí thế của cô áp đảo, không còn lý lẽ hùng hồn như vậy nữa, một người nhỏ giọng thầm thì: "Tiện tay mà thôi, nếu ngươi đã có thể cứu một người, vì sao không cứu thêm một người nữa?"
"Một người vẫn luôn khoanh tay đứng nhìn, hiện giờ lại đi chỉ trích một người cứu được người khác hơn nữa còn giết chết sáu gã phủ binh, mặt mũi ngươi lớn quá nhỉ! Ta cứu người, bởi vì cô ấy chứng minh cho ta thấy giá trị của mình, bởi vì cô ấy xứng giá, bởi vì ta thích!"
Lâm Tịch lớn tiếng nói xong câu đó, dùng tay vỗ vỗ bả vai cô gái nhỏ: "Ngươi đã biết ta là Aka, ngươi tên gì?"
"Ara, ta là Ara!" Cô gái nhỏ lớn tiếng trả lời.
Bình sinh lần đầu tiên được người khẳng định như vậy, Ara nghe xong lời Lâm Tịch, đột nhiên cảm thấy có một loại dũng khí chống đỡ bản thân cũng giống như Aka, ngẩng đầu ưỡn ngực, nói cho người khác biết, không có người sinh ra đã làm nô, không có người nhất định phải vẫn luôn làm nô.
Lâm Tịch cứ lẳng lặng đứng ở đó, dường như không nhận ra ý đồ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441491/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.