Chương trước
Chương sau
Edit: Jess93
Bọn họ sử dụng nguyên bộ thiết bị bảo hộ đều là hàng cao cấp nhất, áo bảo hộ được đặc chế với nhiều lớp polyester, lấy dao cắt đều cần thời gian nhất định, chịu lực ít nhất hơn hai ngàn năm trăm cân, làm sao lại xảy ra vấn đề!
Trong đầu Tây Lăng Mặc lập tức hiện ra những lời Tô Tỉnh Tỉnh từng nói với mình vào lúc đặc huấn kia.
"Nếu rơi xuống từ chỗ rất cao, hãy dang rộng tay chân hết mức có thể để tăng lực cản không khí, nếu ở chỗ chật hẹp, thì tận lực cuộn người để tránh những tổn thương vô cớ. Lúc rơi xuống đất phải cố gắng co người lại, hai tay bảo vệ đầu, co gối ở trạng thái nửa ngồi, cố gắng để chân rơi xuống đất trước, không nên hoảng loạn, nắm giữ thời gian thật tốt, vừa hạ xuống phải lập tức không ngừng lăn lộn về phía trước, cân bằng lực va chạm giảm bớt tổn thương, đồng thời kéo căng cơ bắp cũng có thể có tác dụng bảo vệ nhất định đối với thân thể.."
Những cách ứng đối với từng loại tình huống, anh ta đều thuộc làu.
Đừng hoảng hốt, Tây Lăng Mặc, mày có thể, mày không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chị Hiểu Đường vừa mới tỉnh lại, còn có bà nội Chu và Tỉnh, bọn họ đều đang đợi mày bình an trở về!
Phía dưới là một mảnh gốc cây và dây leo chết héo, cao thấp xen lẫn vào nhau, hoặc nghiêng hoặc ngang, Tây Lăng Mặc cuộn mình lại, nhanh chóng hạ xuống trong một tràng thốt lên của mọi người.
Dây leo khô rậm rạp kia như từng thanh kiếm sắc bén nhô lên hướng về bốn phương tám hướng, tại xung lực ngã xuống từ độ cao mấy chục mét, sẽ hất mạnh Tây Lăng Mặc lên trêи một đống hồ lô đường này, anh ta có thể còn sống cũng đã xem như một kỳ tích.
Đối mặt tình huống như vậy, ai cũng bất lực.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Tây Lăng Mặc gần như cuộn mình thành một viên thịt, vô thức đang chờ đợi tràng cảnh máu me đầm đìa kia xuất hiện.
Không có người chú ý tới nụ cười ác độc lóe lên một cái rồi biến mất trêи mặt Lạc Vĩnh Thịnh đang ẩn trong góc.
Nếu như chuyện này phát triển dựa theo anh ta đoán trước, như vậy Tây Lăng Mặc tất nhiên triệt để xong, đương nhiên Tư Viễn cũng xong rồi.
Đầu óc hoàng kim của Thiệu Dật Điển hoàn toàn có thể dựng lại kịch bản thích hợp bất cứ lúc nào, ảnh đế Kim Mã Lạc Vĩnh Thịnh anh ta sẽ có cơ hội rất lớn có thể trở thành nam một trong bộ phim điện ảnh lần này.
Thậm chí..
Thay thế Tư Viễn trở thành nam chính Thiệu Dật Điển ngự dụng.
Mơ hồ, Lạc Vĩnh Thịnh phảng phất trông thấy một Kim Tượng ánh vàng rực rỡ đang giang hai cánh tay về phía mình..
Trong thoáng chốc, nghe thấy đám người phát ra tiếng kêu sợ hãi, chắc là Tây Lăng Mặc ngã vô cùng thê thảm rồi.
Kết quả tràng cảnh trong dự liệu cũng chưa từng xuất hiện, chỉ thấy một dây thừng dài rủ xuống dọc theo một gốc cây lớn cao chọc trời, ở đầu sợi dây còn lại đang có một người mặc áo ngụy trang ôm một người khác trong ngực, giống như đu trêи xích đu, nhanh chóng hóa giải xu thế lao xuống vạn quân, như một con khỉ nhẹ nhàng linh hoạt rơi xuống dưới tàng cây.
Hô!
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, dù là Thiệu Dật Điển lão luyện lõi đời, giờ phút này cũng thầm kêu một tiếng may mắn.
Mọi người nhanh chóng xúm lại, không khỏi bị tổ hợp quỷ dị trước mắt dọa sợ choáng váng.
Bọn họ đều tận mắt nhìn thấy lúc nãy Tây Lăng Mặc sắp rơi xuống, ở phía đối diện đột nhiên xuất hiện một bóng người, đem sợi dây khóa lại vững vàng trêи nhánh cây vắt ngang của gốc cây lớn kia, sau đó đạp một cước ở trêи cành cây, mượn lực thuận thế bay ra như tia chớp, chộp lấy Tây Lăng Mặc đang trong tràng diện nguy hiểm.
Đây không phải đóng phim, đây không phải đóng phim, đây không phải đóng phim!
Chuyện quan trọng phải nói ba lần.
Nhưng cho dù là diễn viên có kỹ thuật diễn chuyên nghiệp nhất đoán chừng cũng không có cách nào hoàn thành một loạt động tác trong thời gian ngắn ngủi như vậy, quả thực như thần!
Sau đó chuyện càng khiến cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm xuất hiện.
Đến gần nhìn lại, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn trong áo ngụy trang, nhiều nhất cao một mét sáu, một đầu tóc đen buộc một búi tóc đơn giản, vậy mà là một thiếu nữ khoảng hai mươi tuổi!
Thế giới này thật huyền ảo.
Mọi người quay đầu nhìn một chút trêи thân cây cách xa mặt đất chừng hai mét, nơi đó có một dấu chân rõ ràng nhắc nhở mọi người, vừa rồi cô gái này giơ chân đạp một cái đem chính mình đung đưa giống như xích đu, một tay nắm lấy sợi dây một tay túm lấy Tây Lăng Mặc thoát khỏi móng vuốt của Tử thần.
Một cước này nếu đá vào trêи người..
Nhìn Tây Lăng Mặc hơn mét tám bị cô gái mét sáu nhẹ nhàng linh hoạt ôm Công chúa, hơn nữa là một tay, đám người đều giơ ngón tay cái:
Cô gái, cô là một hán tử!
Trong chớp nhoáng này, người người đều có loại ảo giác vào nhầm studio.
Thiệu Dật Điển vượt qua đám người, kéo tay cô gái nhỏ: "Cô gái, có hứng thú đóng phim không? Tôi họ Thiệu.."
Phía sau "Bịch bịch bịch" ngã mấy người.
Đạo diễn, hiện tại nên an ủi Tây Lăng Mặc suýt chút nữa mất mạng sau đó tra rõ ràng nguyên nhân sự cố?
Cho nên mới nói, Thiệu tên điên chính là Thiệu tên điên.
Thấy gương mặt Tỉnh vẫn lạnh lùng như cũ, Tây Lăng Mặc nói: "Thiệu đạo diễn, đây là trợ lý của tôi Tô Tỉnh Tỉnh."
Lâm Tịch: Đại ca, có thể đừng treo trêи người lão tử giới thiệu lão tử cho người ta hay không?
Nhìn đôi chân dài không biết để đâu của Tây Lăng Mặc, đám người cũng nghẹt tim.
Còn trợ lý nào như vậy nữa không? Cho tôi một tá.
Sau khi rõ ràng từ chối lời mời của Thiệu đạo diễn, bày tỏ càng thích nghề nghiệp trợ lý rất có tiền đồ này, Lâm Tịch cởi ra áo khoác của Tây Lăng Mặc, vẻ mặt không khỏi lạnh lẽo!
Bởi vì Thiệu Dật Điển thừa nhận thân thủ Tây Lăng Mặc, cho nên anh ta từ trêи trời giáng xuống gần như là điểm nhấn của cảnh diễn này.
Bởi vì phải phát sinh rất nhiều tình huống, như bị nhánh cây cắt rách quần áo, cho nên áo bảo hộ của Tây Lăng Mặc là kiểu nửa người, chỉ có đai chịu lực ở phần eo và trêи hai chân, mà bộ phận mấu chốt nhất giữ trọng lượng toàn thân Tây Lăng Mặc, thế mà bị đứt!
Lâm Tịch nhìn kỹ vết đứt, ở đó có mấy sợi tơ màu đen khả nghi, Lâm Tịch lấy ra một sợi trong đó xem thử, lại chỉ là sợi chỉ may quần áo bình thường.
Rất rõ ràng, đây là có người cắt đứt bộ phận chịu trọng lực trước, sau đó lại dùng chỉ may quần áo vá kín một tầng, chỉ cần không phải tận lực kiểm tra, rất khó phát hiện.
Lâm Tịch đem những vật này giao đến trong tay Thiệu Dật Điển, con ngươi sáng lấp lánh không hề chớp mắt: "Còn mời Thiệu đạo cho chúng tôi một lời giải thích."
Phát sinh chuyện như vậy, cảnh diễn này tất nhiên không có cách nào tiếp tục.
Kỳ thật chuyện này rất dễ điều tra, ai đã từng tiếp cận những đạo cụ này, nếu tổ đạo cụ không đưa người ra, như vậy người hiềm nghi tất nhiên ở ngay trong tổ đạo cụ.
Chẳng qua là ai cũng không nghĩ tới, cuối cùng tra được, vấn đề thế mà xuất hiện ở trêи người Tư Viễn và một người trong tổ đạo cụ.
Tất nhiên Thiệu Dật Điển cũng không có công khai kết quả này, mà là nói chuyện riêng với Tây Lăng Mặc và Lâm Tịch.
Thiệu Dật Điển không có trốn tránh vấn đề, trịnh trọng hướng Tây Lăng Mặc xin lỗi, đồng thời khẩn cầu Tây Lăng Mặc cho phép Tư Viễn tiếp tục lưu lại đoàn làm phim, quay chụp xong phần diễn còn lại.
Mọi chuyện cũng chờ đoàn làm phim quay xong ngoại cảnh tại Amazon sau đó về nước sẽ giải quyết, tóm lại chắc chắn sẽ cho Tây Lăng Mặc cùng với <> của anh ta một câu trả lời hài lòng.
Tư Viễn cũng vẫn luôn khẩn cầu Tây Lăng Mặc tha thứ.
Hiện tại anh ta thật sự rất hối hận.
Về phần nguyên nhân hạ độc thủ đối với Tây Lăng Mặc vậy là bởi vì ghen ghét.
Tư Viễn mặc dù cũng coi như có chút danh tiếng trêи trường điện ảnh quốc tế, nhưng lại kẹt tại bình cảnh không có bất kỳ đột phá gì đã được hai năm, tuổi tác không còn trẻ, diễn kỹ lại không tăng lên chút nào, trước khi khai máy bộ phim này Thiệu Dật Điển đã từng nhắc nhở anh ta, có thể là lần hợp tác cuối cùng.
Mà lần này Thiệu Dật Điển lại đặc biệt có phần coi trọng Tây Lăng Mặc, tướng mạo bản thân Tây Lăng Mặc đã rất mạnh, cổ trang ôn nhuận như ngọc, phong cách thời trang lạnh lùng xuất trần, khiến Tư Viễn cảm thấy rất áp lực.
Lại thêm người hữu tâm châm ngòi, anh ta cảm thấy Tây Lăng Mặc rất có khả năng chính là người Thiệu Dật Điển dùng để thay thế mình.
Người đến bước đường cùng, không phải hăng hái tiến lên chính là trầm luân.
Tư Viễn lựa chọn cho mình một con đường chết.
Thiệu Dật Điển sắc mặt tái xanh, ngón tay chỉ vào Tư Viễn đều đang run rẩy: "Bản thân làm thương cho người ta sai sử mà cũng không biết, cậu nói, có phải Lạc Vĩnh Thịnh hay không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.