Cho dù phong cảnh thật sự đẹp, nhưng cô ta vẫn phải có mệnh mới ngắm được!
Nhìn sương trắng mông lung giống như bốc hơi trên người mình, người phụ nữ dùng cái mông nghĩ cũng biết, đây mẹ nó là dùng sinh mệnh diễn dịch ra tiên khí lượn lờ!
Toàn thân người phụ nữ run rẩy, nằm sấp trên mặt đất liều mạng dập đầu, cầu xin A Lê tha mạng cho cô ta.
Thời gian chính là sinh mệnh.
Một chút không sai.
Nếu như cô ta lãng phí thời gian nói cái gì đúng và sai nữa, già mồm thể hiện tôn nghiêm người chấp hành, như vậy cô ta sẽ nhanh chóng tan thành mây khói trong không gian này, cái rắm cũng sẽ không lưu lại.
Người bình thường tử vong, còn có thể hét lớn một tiếng "Hai mươi năm sau lão tử lại là một đầu hảo hán," vấn đề là bọn họ không có. Sau khi cùng xã khu ký kết bản hợp đồng này, đám người chấp hành bọn họ có khả năng quát tháo phong vân trong vị diện nhiệm vụ, trong lúc đó sống và chết cũng chỉ là cách một bước, một ý nghĩ sai lầm mà thôi.
Từ xưa chỉ có cái chết gian nan nhất, trừ chết không có đại sự!
A Lê liếc nhìn Lâm Tịch, làm hố bạn lập tức hiểu rõ ý tứ cô ấy, A Lê không muốn giết cô ta làm dơ tay mình.
Nhưng nếu người xấu không bị trừng phạt, người tốt sẽ bị chửi là Thánh mẫu, sau đó tự dưng cho nữ phu ác độc cơ hội lật bàn, cột tóc lên xà nhà lấy dùi đâm đùi, mười năm mài một hèn hạ, lằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441425/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.