Còn mẹ nó muốn giả vờ giống người bình thường chật vật chạy trốn, ôi!
Còn có thể như thế nào đây?
Lâm Tịch đều không cần nói cái gì với A Lê, một ánh mắt cô ấy lập tức hiểu ngay.
"Tôi chết cũng sẽ không đi cùng đám ma quỷ các người!"
Thừa dịp những người áo khoác đen kia còn chưa tới gần, hai người giả bộ như liều mình nhảy núi, chui vào không gian của Lâm Tịch.
Nhưng mà vừa vào không gian, hai người hậu tri hậu giác lập tức nhớ ra gì đó, trăm miệng một lời nói: "Mẹ nó lạnh quá."
Hố cha rồi!
Sớm biết trước hết không đem Tức Nhưỡng và Huyền Băng Tủy ném vào trong rồi.
Đây mới gọi là dời tảng đá đến đập chân mình này!
Lâm Tịch thừa dịp còn chưa đông thành người băng vẫn luôn không ngừng oán trách A Lê, sau đó lại phàn nàn Morrison, một người là khiến cô đông lạnh thành băng tiền căn, một người khiến cô đông lạnh thành băng hậu quả.
Nếu như bị người khác biết, cô đường đường là người chấp hành trung cấp của Diệu Huyền xã khu, lại bị không gian của mình đông thành người băng, vậy sẽ là chuyện cười cỡ nào!
Bị Đường Tăng Lâm Tịch lải nhải đến mức phát cáu, A Lê táo bạo nói: "Tôi nhớ rõ bên trong mỡ chứa năng lượng rất cao, hơn nữa mỡ có tác dụng cách nhiệt và giảm xóc, chắc hẳn cô có khả năng chống đông lạnh hơn tôi mới đúng chứ."
Nói đến đây A Lê dường như mới phát hiện thân thể Lâm Tịch thay đổi, cả giận nói: "Lúc nên gầy không gầy, lúc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441404/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.