Lâm Tịch đợi một hồi, Morrison chỉ dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn cô, nhưngvẫn luôn trầm mặc không nói.
Lâm Tịch ngẩng đầu nghi ngờ nhìn vị lãnh đạo này, cảm giác trong ánh mắt của Morrison dường như chứa một tia cười nhạt.
Có ý gì, lưu cô lại lại không nói lời nào.
Morrison bỗng nhiên lật tay, ít nhất gần năm vạn đồng xuất hiện ở trước mặt cô.
"Xét thấy tình huống đội hai người tương đối đặc thù, chiếu cố ngoài định mức một chút, cầm lấy dùng đi."
Lâm Tịch hơi ngẩn ra.
Lúc nói tự mình giải quyết kinh phí, lời nói còn văng vẳng bên tai, hiện giờ là sao đây?
Chẳng lẽ vị lãnh đạo này đang nghẹn đại chiêu gì?
Vị này tối thiểu là người chấp hành cao cấp, Lâm Tịch hơi sợ hãi: "Ây.. Không cần, tôi.. Cũng chỉ nói như vậy, tôi không muốn gây thêm phiền phức cho tổ chức, có thể tự mình giải quyết sẽ tận lực tự mình giải quyết.."
"Leng keng" một tiếng, một sợi dây chuyền tinh xảo bằng bạc rơi xuống trên mặt bàn, Morrison lạnh giọng nói: "Cái này cũng cầm lấy đi, nhớ rõ đeo ở trên người, tôi luôn cảm thấy tử khí này rất không tầm thường."
Lâm Tịch triệt để hóa đá, lãnh đạo đại nhân có ý gì vậy?
Vì cái lông gì đã đưa tiền lại tặng đồ?
Lão tử như hoa như ngọc, mập mà không ngán, chẳng lẽ người này coi trọng lão tử rồi?
"Cô còn có việc sao?" Sắc mặt Morrison đột nhiên âm trầm hỏi.
"Không có.. Không có việc gì." Lâm Tịch nhìn gương mặt này của Morrison cảm thấy rất có thể là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441396/chuong-559.html