Nghe được đáp án của A Lê, Lâm Tịch giống như nằm mơ.
Cô lôi kéo A Lê cùng nhau tiến vào lỗ đen.
Vừa mới đi vào, Lâm Tịch liền cảm giác được sự lạnh lẽo thấu xương, quả nhiên là Huyền Băng Tủy!
Vừa nghĩ tới khối đồ vật giống đống phân kia vậy mà là Tức Nhưỡng, Lâm Tịch liền cảm giác đây là mẹ nó cỡ nào!
Tức Nhưỡng, là nguồn gốc của đất đai, vạn thổ chi linh, có Tức Nhưỡng, đừng nói thu hoạch bình thường, cho dù những linh thực cao cấp kia cũng có thể trồng. Chẳng qua muốn thật sự trưởng thành, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ mấy loại vật liệu cơ sở kia.
Lâm Tịch vui đến mức cười ngoác miệng đến tận mang tai.
Nhưng vừa nhìn thế giới trước mắt, Lâm Tịch hơi ngẩn ra.
Bây giờ lỗ đen đã không thể gọi là lỗ đen, chỉ thấy bên trong phạm vi vòng tròn có đường kính chừng một kilomet, đều là một mảnh băng tuyết trắng xóa. Bên ngoài mới là màu đen khiến trong lòng người ta đều phải ngạt thở kia.
Tối thiểu bây giờ đã có cảm giác bước trên mặt đất thật sự, mà không phải một mảnh hư vô như lúc trước.
A Lê giải thích nói, Huyền Băng Tủy chính là một thế giới mới hình thành, vạn suối đều có chung tinh hoa, ẩn chứa sức sống vô hạn.
Đất đai chính là nền tảng của hầu hết nguyên tố, diện tích Tức Nhưỡng quyết định diện tích che phủ của Huyền Băng Tủy.
Lâm Tịch:.
Chẳng lẽ lỗ đen lợi hại trong truyền thuyết của lão tử, chỉ có diện tích một kilomet? Vậy cô đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441392/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.