Ngọc Phật đã bị khóa vào phòng kho, An Ngưng Tuyết ấm ức không vui trở về Thần An Điện của mình.
Thảo nào ngốc tử Lãnh Ký Du này không lấy được niềm vui của Hoàng đế, cũng đấu không lại Trình Uyển Thu, không biết nhìn sắc mặt không nói, ngay cả người ta nói thật hay nói dối cũng không phân biệt được.
Đại gia, nàng ta chỉ là thuận miệng nói, Lãnh Ký Du thế mà cho là thật, mẹ nó đúng là ngớ ngẩn!
Có biết cái gì gọi là lời khách sáo hay không?
Nghĩ đến chính mình vì diễn thật một chút, thuận miệng nói một câu liền làm hại chính mình tổn thất khối ngọc Phật này, trái tim An Ngưng Tuyết đau đến giật giật.
Có nhiều thứ vẫn luôn không chiếm được, sau khi nhận được lại trơ mắt mất đi, mặc dù kết cục giống nhau, tâm tình lại rất khác nhau.
An Ngưng Tuyết sẽ không tự trách bản thân, nàng ta sẽ chỉ mắng ngốc tử Lãnh Ký Du không hiểu tiếng người này vô số lần ở trong lòng, đáng đời ngươi bị Hoàng đế đùa giỡn.
Hôm sau, Lâm Tịch quả nhiên đến Phúc Hi cung của Trình Uyển Thu.
Mặc dù nàng hoàn toàn có thể vô thanh vô tức đem ngọc Phật chiếm làm của riêng, nhưng hôm qua mượn cớ đòi lại ngọc Phật trả lại cho Trình Uyển Thu, tạm thời nàng còn không muốn khiến cho An Ngưng Tuyết nghi ngờ thân phận của mình hoặc là cảm thấy mình đang đối nghịch với nàng ta.
Hệ thống kia coi trọng ngọc Phật này như thế, có nghĩa năng lượng ẩn chứa bên trong tuyệt không phải bình thường có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441364/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.