Hai người xuống tầng hầm, chỉ thấy mấy đứa bé đang lao nhao vây lại một chỗ.
Hóa ra là phát hiện một con gián lớn tại góc tường, bị một đứa bé phát hiện, sau đó cùng nhau hợp sức đánh chết.
Nếu là ngày thường, chắc chắn Vương Kim Sơn phải đem mấy đứa trẻ chuyện bé xé ra to này lần lượt đánh một trận, nhưng hiện tại ông ta nào có tâm tư đó.
Mặt trên còn có một Nữ Vương đang chờ xuất cung đấy!
Vương Kim Sơn và Liêu Hà đi lên, sau đó khóa kỹ cửa tầng hầm, trông thấy Vương Kiến đang khiêng bao tải bỏ vào trong xe.
Ông ta nhanh chóng chạy qua, giúp con trai đem bao tải cẩn thận bỏ vào, lại dặn dò Liêu Hà xem kỹ nhà cửa, vội vàng chạy tới Hoàng Triều Chi Dạ.
Có thể đem ôn thần kia đưa tiễn, dây cung vẫn luôn gắt gao kéo căng trong lòng Liêu Hà giãn ra, cả người đều cảm thấy cực kỳ mệt mỏi.
Bà ta khóa chặt cửa, đóng kỹ cửa sổ, cảm thấy không có ôn thần kia, hít thở đều thoải mái rất nhiều.
Liêu Hà qua loa thoát y lên giường, chui vào trong chăn, thở phào một cái. Mẹ nó, rốt cuộc có thể ngủ nướng một giấc, ngày mai sẽ không có người gõ chậu thúc giục bà ta rời giường nấu cơm vào sáng sớm.
Nhưng mà, sáng ngày hôm sau, tiếng "Keng keng" quen thuộc vang lên lần nữa.
Miệng Vương Kim Sơn không nhịn được vừa lầu bầu vừa dùng chân đá Liêu Hà: "Nhanh lên, dậy nấu cơm cho đồ ngốc kia đi."
Liêu Hà vừa mặc quần áo vừa nhỏ giọng mắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441342/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.