Lâm Tịch: Cũng không phải như vậy.
So với ngươi lão tử thảm hơn nhiều.
Không biết bây giờ cô nói chính mình là một oan hồn trở về lấy mạng, Cổ Thiên Tí có thể bị dọa tè ra quần hay không?
Bọn họ cũng không có xây dựng hợp tác xã đến mức mọc lên như nấm, bởi vì sẽ cắt đứt "Con đường phát tài" của rất nhiều người, biết rõ con đường phát tài này do rất nhiều nông dân dùng cột sống cho chống lên cho bọn họ, nhưng Lâm Tịch vẫn như cũ không có biện pháp, cô không quản được.
Kỳ thật Cổ Thiên Tí cũng không nói sai, ở mức độ nào đó mà nói, bọn họ xem như là đồng loại.
Lâm Tịch và Cổ Thiên Tí có thể đi trợ giúp rất nhiều rất nhiều người, nhưng cô sẽ không đem tinh lực của mình phóng tới những chuyện kia mà bỏ qua cơ hội làm bạn với cha mẹ.
Bởi vì cắt đứt con đường phát tài giống như giết cha mẹ người ta, có lẽ những con tôm nhỏ kia sẽ bất đắc dĩ sờ mũi một cái nhận mệnh, nhưng còn những đại lão tay cầm quyền cao thì sao? Sẽ tha thứ hai tiểu nhân vật không ngừng vuốt râu hùm và khiêu khích lãnh địa của bọn họ sao?
Rất nhiều chuyện đều là rút dây động rừng, một khi lội quá sâu, ngươi muốn rút người ra cũng không làm được.
Thường đi bên bờ sông sao có thể tránh ướt giày, nhưng một khi lũ quét xuống chơi một cái, sẽ không còn cái gì nữa.
Nhiệm vụ chủ yếu của Lâm Tịch chính là làm bạn với cha mẹ của mình, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441212/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.