Một nhà ba người cũng không có bao nhiêu thứ, đơn giản thu thập một chút, lúc đang chuẩn bị đi ra ngoài ăn cơm, chuông cửa vang lên.
Là một quán ăn đưa cơm.
Lâm mẹ ngây ra một lúc, đều nói người dân tộc Động nhiệt tình hiếu khách, đây thật sự là quá hiếu khách rồi!
Lâm cha nói: "Cậu bé, có phải cháu tính sai rồi hay không? Chúng ta không có đặt cơm."
Nhân viên giao thức ăn hơi cười, nói tiếng phổ thông vô cùng tiêu chuẩn: "Xin hỏi cô Lâm Tịch là người nhà của chú phải không."
Thấy một nhà ba người gật đầu, cậu ta cởi mở cười một tiếng: "Vậy thì không sai. Giao tiền ăn thôi, mời ký nhận, chúc mọi người dùng cơm vui vẻ!"
Bày xong đồ ăn, phát hiện người mua thức ăn nghĩ rất chu đáo, sáu món mặn một món canh, hai đĩa thức nhắm, một nửa là khẩu vị thành phố bọn họ, một nửa là đặc sắc nơi này, gì mà cá muối đồng gia, cháo, còn có mì gạo và súp thịt bò, nhìn rất muốn ăn. (Lâm Tịch không tiếc nói cách làm với cha mẹ, sợ bọn họ không tiếp thu được)
Một nhà ba người cũng không xoi mói, bữa cơm này ăn vô cùng vừa lòng.
Sáng sớm hôm sau, lúc ba người vẫn chưa rời giường, đã có người tới gõ cửa, Lâm Tịch nghĩ đến, ngược lại là muốn nhìn, còn có bao nhiêu kinh hỉ đang chờ cô.
Ngoài cửa là một bác gái hơn bốn mươi tuổi, nhìn gọn gàng lưu loát, quần áo nửa mới không cũ, nhìn xem lại rất sạch sẽ, tóc ở sau ót bới lên, lúc Lâm Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441204/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.