Phú Cường được phát hiện sau khi chết ba ngày.
Triệu Kim Lan người đầu bạc tiễn người đầu xanh, thân thể liền sụp đổ một phen.
Hiện tại bà ta không có việc gì liền lẩm bẩm, muốn con trai có gì hữu dụng đâu? Hiện tại có con trai, nhưng cha đã chết.
Mẹ chạy, nhà tan, muốn con trai cho ai?
Bà ta không khỏi nghĩ đến lúc con dâu của mình vẫn là Thân Tiểu Mẫn, một ngôi nhà được xử lý gọn gàng ngay ngắn, lúc nào Phú Cường về nhà cũng có cơm nóng món ăn ngon giường lò nóng hổi.
Phú Cường cao lớn, tướng mạo tốt, Triệu Kim Lan biết Thân Tiểu Mẫn thật sự rất vừa ý con trai nhà mình. Tuy rằng nghèo một chút, nhưng người lại đẹp trai, có tinh thần, Thân Tiểu Mẫn vừa nhìn thấy Phú Cường, trên khuôn mặt bình thường sẽ lập tức nở một nụ cười xán lạn, đôi mắt sáng lấp lánh, mặc kệ Phú Cường nhăn mặt với cô ta như thế nào, cô ta luôn có thể tìm được lý do tha thứ nó, vụng về mà cười cười sau đó yên tĩnh hầu hạ nó.
Phú Cường chính là trời của Thân Tiểu Mẫn.
Về sau biết Thân Tiểu Mẫn không thể sinh dưỡng, nụ cười trên mặt cô ta dần dần biến mất, chỉ còn lại hèn mọn nhát gan.
Triệu Kim Lan yên tâm thoải mái đối với cô ta vênh mặt hất hàm sai khiến, thậm chí vội vàng làm xong việc trong nhà Phú Cường, bà ta liền để cô ta giúp mình làm việc trong vườn, có đôi khi Phú Hữu cũng tới gọi cô ta, Thân Tiểu Mẫn giống như một con lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441188/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.