Chương trước
Chương sau

Đáng tiếc chính là, kế hoạch của Thân Tiểu Vân bị cả nhà phản đối.
Nói đùa, cãi cọ với ngươi mấy câu ngươi cũng có thể động thai khí, nếu trở về nhà mẹ đẻ, đoán chừng ba đứa bé một đứa cũng không còn nổi.
Thân Tiểu Vân ngẫm lại cũng đúng, liền bảo Phú Cường ngày hôm sau đến đưa tin cho nhà mẹ đẻ.
Bởi vì sợ dăm ba câu nói không rõ ràng, càng sợ tai vách mạch rừng tiết lộ phong thanh, cho nên Thân Tiểu Vân liên tục căn dặn Phú Cường, nói với cha mẹ, liền nói có chuyện cực kỳ quan trọng, bảo bọn họ mau chóng tới đây.
Từ lúc Phú Cường rời nhà Thân Tiểu Vân liền bắt đầu trông mong, đôi mắt đều trông mong đến tái rồi, kết quả chỉ có một mình Phú Cường trở về, vừa vào đã khó chịu nói với Thân Tiểu Vân: "Ai mẹ nó thích đi thì đi đi, đời này lão tử cũng không muốn đến nhà mẹ đẻ của em!"
Hóa ra, Phú Cường vào nhà vừa nói muốn Thân cha Thân Mẹ đi Cẩm Gia Câu một chuyến, Thân Tiểu Vân có chuyện quan trọng muốn thương lượng với bọn họ.
Kết quả Triệu Thiên liền âm dương quái khí nói, thương lượng cái gì chứ, lời hay không kín, kín không có lời hay*.
*những điều tốt đẹp không lan ra ngoài, điều xấu thì truyền ra ngàn dặm.
Phú Cường lười so đo những thứ này với một người đàn bà, cũng không để ý tới cô ta, trực tiếp nói với hai người: "Cha, mẹ, hai người đến nhà con nhìn xem Tiểu Vân đi, cô ấy thật sự có chuyện rất quan trọng muốn thương lượng với hai người, là chuyện lớn đấy!"
Thân Tiểu Vân căn dặn Phú Cường đừng nói gì tại nhà mẹ đẻ, nhất định phải để bọn họ tới đây mới nói, chính là vì đề phòng vợ chồng em trai cô ta, bọn họ tham lam bao nhiêu, tên ngu xuẩn Thân Tiểu Mẫn kia nhìn không ra, nhưng cô ta thì rõ ràng!
Kết quả hai lão lại rất xấu hổ nhìn Phú Cường một chút, không nói tiếng nào.
Sau đó Triệu Thiên liền chống nạnh gào lên.
Đắc ý gì chứ, nhà các người mang tam bào thai liền muốn đón ba mẹ tôi qua đó hầu hạ? Có chuyện gì lớn chứ?
Cha anh chết rồi, nhưng mẹ anh còn sống, để làm gì mà vợ anh mang thai lại tìm người Thân gia chúng tôi đi hầu hạ?
Hóa ra, hiện tại Triệu Thiên cũng mang thai, đang vui mừng, kết quả lại truyền ra chuyện Thân Tiểu Vân một lần mang thai ba đứa, trong lòng vốn có chút không thoải mái, sau đó Phú Cường đến đụng họng súng rồi.
Phú Cường cũng không phải đèn đã cạn dầu, một lần hai lần không thể liên tục ba bốn lần, lão tử cũng không nợ Thân gia các ngươi cái gì.
Hai người ầm ĩ cũng không có lời tốt đẹp gì, mắt thấy càng nói càng hung ác, đến cuối cùng Triệu Thiên che bụng, mẹ nó! Lão nương động thai khí!
Sau đó Phú Cường bị ba người còn lại của Thân gia đẩy ra khỏi nhà, em trai Thân đóng cửa "Rầm" một tiếng, sau đó còn cực kỳ lễ phép thăm hỏi Phú gia một chút.
Thân Tiểu Vân không nghĩ tới lại là kết quả này, đành phải đè xuống mất mác trong lòng, vô vị khuyên Phú Cường vài câu.
Giữa tháng sáu, thai của Thân Tiểu Vân đã vững vàng, không có việc gì liền nâng cao bụng bầu ra ngoài đi bộ một chút.
Vừa ra cửa lớn, từ xa đã nghe thấy mấy người đang nói chuyện.
"Tôi thấy nhất định là cô ấy chọc phải người nào đó."
"Ừm, không sai biệt lắm, nghe nói có hai xe minibus đi cùng, tiếp theo một đám người ào ào đi ra từ bên trong."
Bát quái là bản tính của phụ nữ, Thân Tiểu Vân chậm rãi đến gần đám người này: "Thím Vương, chị dâu Tứ, mới sáng sớm, tại sao không xuống đất làm việc!"
Chị dâu Tứ kia gật đầu một cái với cô ta xem như chào hỏi, tiếp tục bát quái, tư thế hiểu rất rõ nội tình: "Khi tôi đến đó, người đã đi vào rồi, cửa đóng lại từ bên trong. Nghe Lô Đại Loa tổ bốn nói, trong đó có một cô gái, còn mặc đồ tang, mang theo một chàng trai mặc một thân đen, còn có không ít người khiêng thứ gì đó, tôi thấy lần này Thân Tiểu Mẫn chắc chắn gặp chuyện rồi."
"Má ơi, với mấy người đó, bên trong tối đa cũng chỉ có Triệu A Hoa với cô ấy là hai người phụ nữ, lần này ăn thiệt thòi chắc rồi."
Thân Tiểu Vân nghe được, trong lòng vui mừng, nếu lớn chuyện liền tốt, tốt nhất là..
Nó sắp chết hoặc là tàn phế, liền không có cách nào làm việc, như vậy mảnh đất này chắc chắn phải chuyển cho người khác thuê, Thân Tiểu Vân là chị gái của nó, chắc hẳn sẽ có được quyền ưu tiên.
Chẳng qua đến lúc đó, cũng không thể dựa theo năm ngàn đồng tiền mà trả, không biết chỗ đó đã bị nó giày xéo thành dạng gì, nghe nói tên ngu xuẩn kia còn đào một khối đất làm hồ cá ở bên cạnh, còn dùng đất mới đào ra lấp đầy hồ cá cũ sâu hơn hai mét chỉ còn chưa tới một mét, đây không phải là phí công sao?
Nhiều nhất cho nó bốn ngàn đồng, làm hại cô ta còn phải làm lại hồ cá một lần nữa.
Vừa đến trong tay cô ta, trực tiếp lấp hết, đã sớm nghe nói hồ cá kia chỉ toàn là rêu xanh, cá lại không chịu lớn.
Mặc dù sườn núi phía bắc thuộc về tổ năm, nhưng lại càng ở gần tổ bốn, cách chỗ bọn họ khoảng hai dặm đường, trong lòng Thân Tiểu Vân sốt ruột, dưới chân không dám lộn xộn chút nào, cô ta mang tam bào thai đấy, bây giờ nhìn bụng ba tháng đã giống như sáu tháng.
Một bước đi một bước nghỉ đến sườn núi phía bắc, từ xa liền có thể trông thấy bức tường cao gần bằng ngôi nhà kia, phía trên còn kéo lưới sắt, Thân Tiểu Vân bĩu môi, không học thức chính là không học thức, về sau cái này đều phải phá hủy, ngôi nhà đang hoàn hảo lại bị chỉnh sửa giống như ngục giam, ở bên trong nghẹn khuất bao nhiêu.
Đến phụ cận, cửa sắt lớn đóng thật chặt, bên trong ngược lại là im ắng, cũng không biết tình huống như thế nào. Ở cửa quả thật có hai chiếc xe tải ngừng lại, trong đó có một chiếc dán băng rôn lớn, phía trên là phong cảnh rất duy mỹ, phía dưới là hai người nước ngoài cầm tay nhau, cũng không nhận ra là ai, còn có vài chữ to studio áo cưới "Yêu tha thiết cả đời."
Thân Tiểu Vân nhìn cũng có chút hồ đồ rồi, Thân Tiểu Mẫn này cũng thật sự có năng lực, còn có thể gây sự với người Tây có phong cách như vậy? Chẳng lẽ lúc ở bệnh viện huyện chữa trị trêu chọc mầm tai họa?
Cô ta chậm rãi bước đến cây dương trồng ven đường, một bà lão đang nước miếng tung bay nói: "Tôi tận mắt nhìn thấy, mấy người kia đều khiêng thứ gì đó, từng cây gậy màu đen, đánh lên một chút cũng đủ chịu rồi!"
Thân Tiểu Vân làm bộ lơ đãng đi qua, hỏi: "Thím, mọi người đang nghị luận gì vậy? Là người bên trong này xảy ra chuyện sao?"
"Ai, cũng không phải, chính là vài ngày trước người phụ nữ kia vẫn luôn chơi đùa rất hăng hái, cũng không biết đắc tội người ta như thế nào, những người này, sáng sớm chạy hai chiếc xe tới, đập cửa "Rầm rầm" đúng lúc tôi đi ngang qua nhìn thấy."
Dường như mấy người vây xem gần đó cũng nghe không dưới một lần, có một số người không nhịn được nhìn một chút cửa sắt lớn vẫn như cũ đóng thật chặt ở bên kia, bên trong không truyền ra bất kỳ thanh âm gì.
Bà lão vẫn kể líu lo không ngừng, mấy người đàn ông vạm vỡ kia hung ác như thế nào, còn có cô gái mặc đồ tang bị chàng trai một thân đen đỡ vào.
Xem ra đây chính là Lô Đại Loa của tổ bốn, cái miệng này thật đúng là không biết mệt, bây giờ còn chưa đi.
Trong lòng Thân Tiểu Vân hơi động, không phải là nó lây bệnh ho lao cho người ta, người nhà kia chết rồi?
Thân Tiểu Mẫn cũng đừng gặp chuyện kiện cáo gì! Thân Tiểu Vân cầu nguyện.
Cũng không phải còn quan tâm đứa em gái khiến cô ta ngột ngạt nhiều lần này, cô ta là sợ cuối cùng mảnh đất này sẽ đền cho người khác không rơi vào trong tay cô ta.
Hiện tại Thân Tiểu Vân nhìn thế nào cũng thấy mảnh đất này hợp tâm ý mình.
Cô ta thay đổi kế hoạch, không mở cửa hàng phân bón gì đó nữa, dứt khoát trực tiếp xây dựng một loạt cửa hàng bán lẻ ở ven đường, một nửa mở cửa hàng vật dụng hàng ngày, một nửa thì mở cửa hàng đồ dùng Phật giáo, tiền tài còn không ùn ùn kéo đến?
Thân Tiểu Vân nghĩ đến đây đại khái chính là ý trời đi, nhất định là vận khí tốt do bảo bảo trong bụng mang tới.
Cha mẹ, em trai, cảm tạ lúc trước các người không đến giúp con, một khối thịt mỡ lớn này, Thân Tiểu Vân cô ta ăn trước rồi kính sau!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.