Cả nhà thấp thỏm mà đi, uể oải mà về. Chẳng những Tây y, cuối cùng ngay cả bệnh viện Trung y đều đi, kết luận đều giống nhau.
Vị bác sĩ chủ trị tại bệnh viện huyện kia mặt mũi hiền lành trực tiếp muốn sắp xếp nằm viện, Triệu Kim Lan mang theo nụ cười mất tự nhiên nói ra: "Chúng ta về nhà thương lượng lại một chút, ách.. Thương lượng lại một chút."
Bác sĩ chủ trị suýt chút nữa nhảy dựng lên: "Tôi làm nghề y nhiều năm rồi vẫn luôn không hiểu nổi các người, các người tiết kiệm tiền gửi ngân hàng lấy lãi suất, ngoại trừ bệnh nhân bệnh càng nghiêm trọng hơn, người nhà tốn nhiều tiền hơn thì không có lợi ích gì, vì sao các người cứ nghĩ mãi mà không rõ chứ? Thế này còn có gì để thương lượng? Hiện tại bệnh viện huyện của tôi còn có thể trị, lại kéo dài bệnh tình chuyển biến xấu, vậy cũng chỉ có thể đi bệnh viện thành phố chữa trị mà thôi, vừa tốn nhiều tiền vừa chịu tội."
Thấy người cả nhà này ngoại trừ bệnh nhân tội nghiệp nhìn chính mình, những người khác đều không quay đầu lại đi ra ngoài, bác sĩ chủ trị cũng tức giận: "Có chữa bệnh hay không!"
Mang vẻ mặt sầu thảm trở về nhà, vì tránh bị truyền nhiễm, Lâm Tịch trực tiếp bị đám người đưa đến phòng chứa đồ.
Triệu Kim Lan miễn bàn có bao nhiêu buồn bực.
Bác sĩ vẫn luôn lải nhải, mắc phải bệnh này, không được mệt nhọc, không được tức giận, còn phải bổ sung đầy đủ những loại thức ăn giàu calo, protein, vitamin, đồng thời bổ sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441163/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.