Sai người dùng Phược Tiên Tác đem Nhâm Thiên Lý trói lại, Tông chủ sợ không đủ, lại dán một tấm Định Thân phù cấp bốn ở trên người ông ta để bảo đảm không có sai sót nào.
Hiện tại bọn họ đã được lĩnh giáo sự xảo trá và ngoan độc của Nhâm Thiên Lý, cũng hiểu rõ những tu sĩ kia hận ông ta thấu xương cũng không phải là không có đạo lý, bây giờ rất nhiều người trong Hóa Tiên Tông cũng hận không thể nhai sống ông ta.
Trải qua trận sóng gió này, Hà Văn Đạo cũng giống như có điều ngộ ra, nguyên anh nho nhỏ ôm thật chặt cái bát vàng óng của mình, bay tới chỗ Lâm Tịch.
"Đạo hữu, quả thật là Hà mỗ đã sai, liên luỵ đến toàn bộ tông môn. Cổ nhân nói "Sáng nghe đạo, chiều chết cũng cam lòng" xin đạo hữu hãy mở một mặt lưới, dù sao đạo thống của Hóa Tiên Tông chúng ta đã tồn tại mấy ngàn năm, không thể hủy trong tay Hà mỗ, nếu không đến ngày tọa hóa, Hà mỗ thật sự không còn mặt mũi nào đi gặp các vị sư tổ. Đạo hữu có yêu cầu gì thì hãy nói, cầu xin đạo hữu hãy thu hồi nỗi khổ khi bị Nam Ly nghiệp hỏa thiêu đốt này." Tiểu nguyên anh một mặt bi thương.
Trời sinh không có sức chống cự đối với những vật nhỏ đáng yêu, Lâm Tịch thầm mắng trong lòng, cả đám nguyên anh này đều đáng yêu như thế, nhưng tại sao bản tôn cứ khiến người ta chán ghét như vậy?
Lâm Tịch: Vẫn là lão tử đẹp nhất, bản thể và nguyên anh đều như hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441155/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.