Chương trước
Chương sau
Nói đi nói lại, bật đèn xanh cho Lâm Tịch như thế, bởi vì nàng là đại yêu hóa hình hàng thật giá thật.. Ừm đại yêu hóa hình thất bại.
Mặc dù nàng mất yêu đan, nhưng tốt xấu cũng coi là hóa hình bán thành phẩm đi.
Nàng hoàn toàn dựa theo đan phương ghi trên <>, nhỏ vào vài giọt máu tươi, sau đó lòng tin tràn đầy bắt đầu luyện chế lò đan Thần văn cấp năm đầu tiên -- Thọ Nguyên đan.
Sau đó Lâm Tịch lần nữa chứng minh lý tưởng đầy đủ cỡ nào, hiện thực liền tàn khốc ra sao.
Lò đan đầu tiên này mở ra được năm viên Thọ Nguyên đan, đan dược nhỏ tròn màu đỏ thẫm, hình dạng và chất lượng rất tốt, nhưng mẹ nó không có Thần văn!
Lâm Tịch lưu lại một viên cho Phí Lỗ Trì, nguyên liệu có hai phần, lại lần nữa!
Lò thứ hai đan dược vẫn không xuất hiện Thần văn.
Lâm Tịch có một câu mmp muốn thốt ra.
Đương nhiên, nếu vài chục năm chưa từng xuất ra đan dược Thần văn như Nhâm Thiên Lý mà biết nàng chỉ mới luyện chế hai lò đan không có Thần văn đã như vậy, đoán chừng cũng muốn giẫm một chân lên mặt nàng, ngươi cho rằng đan dược Thần văn là rau cải trắng? Tùy tiện luyện một chút là ra sao?
Không có cách nào, Lâm Tịch đành phải dán Huyễn Hình phù ở trên người, Đoạn Tiểu Lâu không nói ra thân phận của nàng, nhưng chắc chắn đã từng hạ xuống khẩu lệnh. Mặc dù Lâm Tịch không như bọn họ mong muốn gia nhập vào La Sát cốc, nhưng đã coi như là luyện đan sư chuyên dụng của La Sát cốc. Cho nên La Sát cốc tự nhiên giữ kín thân phận của nàng, nhưng Lâm Tịch cũng không thể tùy tiện đi ra ngoài, vì vậy mỗi lần đều sử dụng Huyễn Hình phù, chỉ cần người tu luyện không có tu vi cao hơn Lâm Tịch, đều không thể nhìn thấu.
Lâm Tịch vừa đi vào trong cửa hàng đan dược lộ ra thân phận của mình, Lý quản sự liền vội vã cuống cuồng chào hỏi sau đó đưa nàng vào nội thất: "Lát nữa nhất định phải cẩn thận, gần đây người của Hóa Tiên Tông vẫn luôn tìm kiếm vị luyện đan sư thần bí chính là ngài đấy."
Lâm Tịch kinh ngạc nhíu mày: "Tìm ta? Bởi vì ta cản đường của bọn họ?"
Lý quản sự gật đầu: "Vốn dĩ đan dược cấp thấp của các cửa hàng lớn đều do một số tử đệ tông môn và tán tu bên ngoài cung ứng, nhưng đan dược trung cấp và cao cấp chỉ có Nhâm Thiên Lý mới có thể cung ứng với số lượng lớn, nhiều năm như vậy, những tông môn như chúng ta và các thế lực tán tu đều bị Hóa Tiên Tông bóc lột, mãi cho đến khi ngài xuất hiện mới đánh vỡ loại cục diện này."
"Đoạn thời gian trước Nhâm Thiên Lý đã phái người đến tìm chúng ta, nói là nếu thật sự không mua đan dược với số lượng lớn từ Hóa Tiên Tông, bọn họ sẽ vĩnh viễn đình chỉ cung ứng cho La Sát cốc." Lý quản sự hơi có chút bất đắc dĩ: "Nếu một cửa hàng đan dược không có đan dược trung cao cấp, vậy.. Vậy.."
Lâm Tịch hiểu rõ ý tứ của ông ta, chuyện này giống như một tiệm cơm không có rượu, một tiệm hoa thiếu khuyết hoa hồng, một cửa hàng đan dược không có đan dược bán ra, sẽ nhanh chóng bị các cửa hàng khác lật đổ đến mức không có không gian sinh tồn.
Lâm Tịch cười nhạt một tiếng: "Vậy, các ngươi chuẩn bị làm như thế nào?"
Trên mặt Lý quản sự mang theo vẻ khiêm tốn: "Mặc dù chúng ta nhìn trên lập trường kinh doanh, nhưng tông môn có ý tứ là, nếu như ngài có thể cung ứng đan dược cho chúng ta trong thời gian dài, như vậy chúng ta sẽ vĩnh viễn không sử dụng đan dược của Hóa Tiên Tông nữa, nhưng mà.. Gần đây Nhâm Thiên Lý đã phái một tu sĩ kết đan vẫn luôn đảo quanh tại cửa hàng, đoán chừng muốn đối phó với ngài, chúng ta lo lắng cho vấn đề an toàn của ngài.."
"Hóa Tiên Tông, hừ!" Lâm Tịch tỏ vẻ khinh thường: "Chuẩn bị cho ta nguyên liệu luyện chế Thọ Nguyên đan, năm phần, à, đây là Thọ Nguyên đan ta luyện chế, còn nữa.. Các ngươi biết một loại đan dược gọi là Thuấn Hồi đan sao?"
Lý quản sự vốn đã trợn tròn mắt khi nhìn thấy mười một viên Thọ Nguyên đan đỏ thẫm, đây là Thọ Nguyên đan! Không tính đến việc luyện chế nó khó khăn bao nhiêu, mấu chốt Thọ Nguyên quả là nguyên liệu khó cầu, cho nên cách một trăm năm mới có thể xuất hiện vài lò, mà mỗi lần vừa xuất hiện tất nhiên đều bị tranh giành sạch sẽ. Sau đó ông ta lại nghe thấy Lâm Tịch nói ra ba chữ "Thuấn Hồi đan," cả người lập tức hóa đá.
Thuấn Hồi đan, đan dược cấp ba, phối phương đã thất truyền từ ngàn năm trước, hơn nữa nghe nói có hai vị nguyên liệu đã biến mất trên toàn bộ Vân Lam đại lục.
Tạo thành cục diện như vậy, cũng bởi vì đây là đan dược duy nhất có thể không cần đả tọa khôi phục, trong quá trình chiến đấu có thể trực tiếp dùng để khôi phục pháp lực ở một mức độ nhất định, mà hai loại linh thảo đã tuyệt chủng kia cũng bởi vì bị mọi người luyện chế Thuấn Hồi đan với số lượng lớn không có giới hạn gây ra.
Giọng nói của ông ta cũng có chút run rẩy: "Ngài.. Ngài nói cái gì? Thuấn Hồi đan.. Ngài có thể luyện.. Luyện chế?"
Lâm Tịch gật đầu.
Lý quản sự lập tức tự tin hơn gấp trăm lần, vị luyện đan sư này đã hợp tác với bọn họ được mười mấy hai mươi năm, mặc dù cảm giác tuổi tác cũng không quá lớn, nhưng cực kỳ trầm ổn, cung ứng đan dược ổn định vô cùng giữ chữ tín, nếu như là người khác nói ra có thể cung ứng Thuấn Hồi đan loại vật này, có lẽ Lý quản sự sẽ cảm thấy đây là chuyện mơ mộng hão huyền, nhưng nếu do nàng nói ra.. Thì có thể tin!
Chỉ cần trong cửa hàng đan dược có Thuấn Hồi đan, cho dù không có những đan dược khác, tiền tài vẫn ào ào chảy vào túi bọn họ như thường, khách đến như mây, bởi vì vô luận tu sĩ ở cấp bậc nào, đều sẽ cần Thuấn Hồi đan, đó là đan dược khôi phục pháp lực dựa theo đẳng cấp của tu sĩ! Hơn nữa Lý quản sự đã quyết định, nhóm đan dược đầu tiên chắc chắn sẽ không tiêu thụ ra ngoài, nói đùa, đây là đồ vật có thể cứu mạng, phải bán cho tông môn trước.
Trên thực tế, Lý quản sự vẫn đánh giá quá thấp sóng gió mà Thuấn Hồi đan mang đến.
Môn chủ chẳng những không khen thưởng ông ta, ngược lại mắng ông ta máu chó đầy đầu.
Bởi vì ông ta biết rõ Hóa Tiên Tông muốn gây bất lợi với luyện đan sư kia, vậy mà còn trơ mắt nhìn nàng rời đi, nếu như nàng có sơ xuất gì, Lý quản sự chính là tội nhân của toàn bộ La Sát cốc!
Toàn bộ La Sát cốc đều đang đợi, một khi vị luyện đan sư kia lại đến, hoặc là mời nàng đến La Sát cốc để bảo vệ, hoặc là dốc hết nhân lực của tông môn cũng nhất định phải đảm bảo an toàn của nàng, đó là hi vọng quật khởi của La Sát cốc!
Lâm Tịch cũng không biết nàng tùy tiện ném một đan phương cổ xưa của Dạ Hộc chân nhân ra ngoài, thế mà đã khiến toàn bộ La Sát cốc chấn động.
Giờ phút này nàng đang triển khai toàn bộ tinh thần lực, đã có thể cảm ứng được ba người đi theo đằng sau nàng, hai tu sĩ kết đan và một tu sĩ trúc cơ khoảng tám, chín tầng gì đó.
Hơn nữa, còn có hai người là bạn cũ.
Vệ Dặc Minh, Lưu Tồn Đức!
Hai người các ngươi đây là không kịp chờ đợi nên đến trả nợ sao?
Cũng tốt, vậy thì để cô nãi nãi dùng các ngươi luyện tay một chút đi, thuận tiện cũng đòi lại lợi tức cho Thập Thất.
Lâm Tịch mang theo ba cái đuôi không nhanh không chậm đi ngược về phía mình ở lại.
Chờ đến một chỗ hoang vắng ít có người lui tới, Lâm Tịch đột nhiên quay lại mỉm cười nói với ba người đang dán Ẩn Thân phù: "Ba vị, các ngươi thấy ta chọn chỗ này có thích hợp làm nghĩa địa cho ba vị không?"
Ba người giật mình, không ngờ hành tung đã bại lộ, nhưng cũng lập tức tỉnh táo lại. Đều là tu sĩ kết đan trung kỳ, hai bọn họ còn có một sư điệt trúc cơ kỳ lập tức sẽ kết đan, cũng không có đạo lý sẽ thua.
Bây giờ Vệ Dặc Minh đã là đệ tử của Nhâm Thiên Lý, trước khi đi sư phụ đã mệnh lệnh hắn ta: Có thể bắt thì bắt, có thể giết thì giết.
Ba người liếc nhìn nhau, lập tức tách ra, bày ra hình vòng cung đánh bọc sườn về phía Lâm Tịch.
Ba người hoặc tế ra pháp khí, pháp bảo phòng ngự, hoặc sử dụng pháp thuật bảo vệ chính mình trước, sau đó ba người vô cùng ăn ý phát động công kích về phía Lâm Tịch!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.