Chương trước
Chương sau
Lâm Tịch vẫn chưa yên tâm, với tính tình có thù tất báo của Nhâm Thiên Lý, chắc chắn ông ta sẽ mở ra Luyện Thần đại trận phòng ngừa Lâm Tịch bọn họ ra ngoài, sau đó rải tin tức Phí Lỗ Trì đã chết ra khắp nơi, đợi đến khi Phí gia bị kẻ thù truy sát khiến vô số người chết, ông ta lại thu hồi Luyện Thần trận.
Phí gia vẫn như cũ bị diệt sạch.
Lâm Tịch hỏi Phí Lỗ Trì: "Chúng ta không có cách nào có thể đột phá Luyện Thần trận ra ngoài sao?"
Phí Lỗ Trì cũng không có bi thương như nàng tưởng tượng: "Chắc chắn là không có, để khởi động Luyện Thần đại trận này cần phải có linh thạch cực phẩm, nếu tuỳ tiện bị phá vỡ, cũng sẽ không xứng đáng đến từ tay Đại sư trận pháp lợi hại nhất của La Phù Điện. La Phù Điện là môn phái mạnh nhất chuyên về trận pháp trên toàn bộ Vân Lam đại lục, chắc hẳn ngươi đã từng nghe nói, có người đã từng dùng Điên Đảo Ngũ Hành Luyện Thần trận luyện hóa một tông môn, nói cho ngươi biết, đó là sự thật, hơn nữa trong môn phái đó có bốn lão tổ nguyên anh cùng bị luyện hóa theo tông môn của mình. Lúc ta đuổi người Phí gia ra khỏi gia tộc, bọn họ cũng đã biết vận mệnh của mình."
Ngược lại là Phí Lỗ Trì nhìn rất thoáng.
Cũng may trên người Phí Lỗ Trì còn có không ít đan dược, hai người tìm đan dược phù hợp ăn xong rồi bắt đầu đả tọa khôi phục.
Hai người đoán không sai, quả nhiên qua chừng nửa canh giờ, Nhâm Thiên Lý chậm rãi tỉnh lại, biết được Hồ yêu lại trốn đi, phân phó đệ tử lại khởi động Luyện Thần đại trận.
Nhìn mười viên linh thạch cực phẩm sáng óng ánh lại được bỏ vào mắt trận của Luyện Thần trận lần nữa, trái tim Nhâm Thiên Lý đều đang chảy máu.
Hai mươi viên linh thạch cực phẩm, bây giờ chẳng những linh thạch cực phẩm trong tông môn bị ông ta móc sạch, thậm chí giá trị của mình cũng không còn thừa bao nhiêu. Hơn nữa hiện tại Môn chủ cùng với các trưởng lão khác đã có rất nhiều oán giận với ông ta, nếu không phải hiện tại Nhâm Thiên Lý là luyện dược sư đứng đầu tại Mặc Vân quốc, nếu không phải tông môn còn trông cậy vào ông ta có thể luyện thêm một ít đan dược có Thần văn, có lẽ sẽ không tùy ý ông ta làm to chuyện như vậy.
Mặc dù là như thế, lần này lại thất bại tan tác mà quay trở về, tông môn sẽ không cho phép ông ta lấy danh nghĩa Hóa Tiên Tông đi đối phó yêu tu này, biết rõ đã không còn hi vọng chia cắt tiểu động thiên Dạ Hộc chân nhân, ai cũng sẽ không lại làm chuyện vô ích.
Đầu óc Nhâm Thiên Lý vẫn là một đống hồ dán nhão nhoẹt như cũ, chóng mặt đau đầu đến muốn nôn mửa.
Ông ta vẫn không hiểu, mắt thấy chữ "Đoạt" xuất ra, đã sắp cướp được pháp bảo vào trong tay, tại sao lại thất bại vào thời khắc cuối cùng! Chẳng lẽ yêu tu trời sinh đã có yêu pháp sao?
Thất bại cũng không phải là thống khổ nhất, đã sắp sờ đến bên cạnh thành công lại thất bại, mới là thống khổ nhất.
Nhâm Thiên Lý thật sự không cam lòng!
Đã bao nhiêu năm, từ khi biết được tin tức về tiểu động thiên Dạ Hộc chân nhân, ông ta liền một mình mang theo đệ tử tinh anh, kết quả cửa thứ nhất cũng chưa qua được, hai đệ tử thân truyền của ông ta lại chết ở bên trong.
Nhâm Thiên Lý là một người cực kỳ thông minh, rất nhanh tổng kết ra bí mật của tiểu động thiên, thế là lại đi lần thứ hai, nhưng vẫn không thể xông qua cửa thứ nhất.
Cho nên mới có hoạt động tầm bảo với quy mô lớn lần này, tất cả những tin tức kia đều do Nhâm Thiên Lý thả ra, ba đại phái còn lại ngửi thấy chút hương vị, Nhâm Thiên Lý mập mờ suy đoán cũng không nói quá rõ ràng. Ông ta tìm kiếm các loại tư liệu, tính toán tỉ mỉ, cuối cùng này lần thành công tiến vào đại điện, cũng như những gì ông ta đã đoán được lúc tiến vào địa cung, kết quả lại bị từ chối trước cửa thành công lần nữa.
Nhâm Thiên Lý cảm thấy, rốt cuộc ông ta trăm cay nghìn đắng tìm được chìa khóa mở cửa, kết quả lại phát hiện người ta dọn nhà.
Giống như con người chính là ti tiện như vậy, cho dù ngươi có được toàn bộ vũ trụ, nhưng nếu bỏ lỡ một hạt bụi, ngươi sẽ cảm thấy hạt bụi ngươi bỏ lỡ sẽ không bao giờ tìm lại được trong toàn bộ vũ trụ. Huống chi Nhâm Thiên Lý bỏ lỡ, cũng không phải là bụi bặm.
Hiện tại Nhâm Thiên Lý cho rằng toàn bộ gia sản của ông ta cộng lại cũng không trân quý bằng cái bô màu xanh kia.
Ngoại trừ Hồ yêu khiến ông ta bỏ lỡ cái bô và tiểu động thiên Dạ Hộc này, còn có một người -- Phí Lỗ Trì.
Nhâm Thiên Lý chính là một người như vậy, lần này ta mắc bệnh phổi, tất cả mọi người phải cùng ta ho khan.
Cho nên biết rõ Luyện Thần trận sẽ không làm được gì hai người trốn ở bên trong, nhưng dù sao ông ta cũng phải làm chút gì đó, để người ở bên trong cũng thống khổ giống như ông ta, khổ sở, mong mà không được, tốt nhất là vì vậy mà hủy đạo tâm, sau đó vĩnh viễn không thể tiến thêm, ông ta mới có thể khuây khỏa.
Luyện Thần trận lên, toàn bộ Phi Vân bảo đều yên tĩnh, quần chúng ăn dưa thấy không có gì náo nhiệt, tất cả đều tản đi, cái gọi là Trảm Yêu Minh cũng tan rã theo.
Nhâm Thiên Lý thâm trầm đứng bên ngoài Luyện Thần trận, nói với người bên trong: "Phí Lỗ Trì, ngày mai ngươi sẽ "Chết."Ha ha ha! Chúng ta cùng xem, Phí Minh Lan ở Triệu quốc có khỏe không? Nghe nói Phí Bắc Thần tại Sơ Vân quốc là người có tứ linh căn? Còn có Thiên Nam Phí.. Phí gì đó?"
Ông ta như một người điên tự lẩm bẩm, Phí Lỗ Trì đang tĩnh tọa ở bên trong phun ra một ngụm máu tươi.
Phí Lỗ Trì hung dữ lau khô vết máu bên khóe môi, tiếp tục nhắm mắt đả tọa.
Lâm Tịch thì bắt đầu mân mê cái bô học luyện đan.
Nếu Dạ Hộc chân nhân dùng lò luyện dược này làm pháp bảo bản mệnh, còn ở bên trong thả ngọn lửa trâu bò như vậy, sao có thể không luyện ra dược?
Kỳ thật sự hiểu biết của Nhâm Thiên Lý đối với Dạ Hộc chân nhân cũng bắt đầu từ luyện dược, bởi vì bọn họ đều giống nhau.
Cho nên trong tiểu bí cảnh của Dạ Hộc chân nhân có rất nhiều thảo dược và ngọc giản, quyển trục liên quan đến luyện dược, Lâm Tịch sắp xếp theo trình tự từ thấp đến cao, bắt đầu học từ đầu.
Dù sao ở khắp nơi trong tiểu động thiên đều có rất nhiều linh thảo, Lâm Tịch bắt đầu luyện Bổ Huyết đan, Dưỡng Khí đan.
Luyện đến khi pháp lực của mình hoàn toàn cạn kiệt, tinh thần uể oải, trên cơ bản là lâm vào trạng thái cạn sạch máu, liền bắt đầu đả tọa.
Nhắc tới cũng kỳ quái, Lâm Tịch dần dần phát hiện, nàng đem chính mình chơi đùa càng thảm, hai mươi Đoạn Cẩm càng vận chuyển trôi chảy, sau đó nàng hấp thu linh khí càng nhiều, trúc cơ kỳ ba tầng.. trúc cơ kỳ năm tầng..
Mặc dù Lâm Tịch chủ yếu học tập luyện dược, nhưng tu vi cũng không có chậm lại, dưới sự hỗ trợ của hai mươi Đoạn Cẩm, Lâm Tịch nhanh chóng tiến bộ.
Có đôi khi Phí Lỗ Trì sẽ lo lắng tốc độ tu luyện của nàng quá nhanh khiến tâm cảnh theo không kịp, tương lai khi độ kiếp tâm ma xâm nhập sẽ rất khó vượt qua, đối với vấn đề này Lâm Tịch cũng không quá để ý, tâm cảnh sao, nàng không sợ nhất chính là thứ này, trải qua nhiều thế giới như vậy, tâm cảnh của nàng hẳn là thông thấu hơn so với người bình thường.
Hơn nữa cho dù nàng không phải là người tốt lành gì, cũng chưa từng vi phạm bản tâm, nàng -- không sợ!
Khiến Lâm Tịch chân chính cảm thấy kinh ngạc chính là tinh thần lực của mình vậy mà cũng đang tăng nhanh như gió, nguyên nhân là bởi vì liên tục không ngừng luyện dược, cần bao nhiêu thảo dược, lúc nào thì ném vào lò, cần bao lâu mới có thể vừa vặn luyện hóa thảo dược đến khi chỉ còn tinh túy mà không làm mất dược tính, cần bao lâu mới có thể thành đan, khống chế độ lửa, khống chế linh lực, cộng lại hằng hà sa số, kỳ thật đều phải dựa vào độ tinh chuẩn của tinh thần lực mới hiểu được.
Lâm Tịch nhớ lại, nàng không có pháp khí không gian, nhiệm vụ ban thưởng lần này cũng không mang theo được thứ gì, nhưng tinh thần lực chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều, cũng xem như thu hoạch không tệ.
Trong lúc này, Nhâm Thiên Lý lại tới một lần, dần dần nói người Phí gia chết bao nhiêu, tử trạng thê thảm như thế nào.
Hai người bên trong xem ông ta đang đánh rắm, vẫn như cũ nên làm cái gì thì làm cái đó.
Lâm Tịch âm thầm thề, bây giờ ngươi đắc ý bao nhiêu, chờ lão tử đi ra ngoài ngươi cũng phải trả lại gấp bội cho ta!
Phí Lỗ Trì cười cười: "Vì kéo dài thời gian, hắn ta đã bỏ thêm mười viên linh thạch, cho dù bán toàn bộ Phí gia của ta, cũng không được nhiều linh thạch cực phẩm như vậy, ngươi cho rằng trong lòng Nhâm lão tặc rất tốt sao? Chống đỡ không được bao lâu, hắn ta cũng nên xéo đi rồi!"
Nhâm Thiên Lý không nghĩ tới chính là, món quà lớn đầu tiên Hồ yêu tặng ông ta, chính là chân trước ông ta vừa triệt hạ Luyện Thần trận mang theo người của Hóa Tiên Tông rời đi, chân sau người ta đã kết thành kim đan!
Kiếp vân hóa mưa, đó là thuốc bổ trân quý nhất, vậy mà ông ta cũng không có được một giọt!
Nhâm Thiên Lý bắt đầu sợ hãi, Hồ yêu này rốt cuộc là thứ gì? Tại sao lại tu luyện nhanh như vậy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.