Lâm Tịch vẫn luôn lặng yên không một tiếng động dùng tinh thần lực chú ý Nhâm Thiên Lý, dường như màu sắc mâm tròn càng đỏ sẫm, ông ta càng khẩn trương chờ mong, giờ phút này gương mặt vốn lạnh nhạt như quân tử nhìn lại có chút dữ tợn.
Lúc này nghe được tiếng "Ầm ầm, ầm ầm" truyền đến, là tiếng cửa đá hoàn toàn đóng lại.
Lâm Tịch lặng lẽ kiểm tra một hồi, một đại quân gần sáu trăm tu sĩ, chỉ có khoảng hai trăm người qua được cửa thứ nhất, bốn trăm sinh mạng, cứ như vậy vĩnh viễn lưu tại trong đường hầm.
Quả nhiên là "Bảo không nhẹ xá, sinh tử đừng oán."
Sau đó Lâm Tịch cảm nhận được một cơn chấn động truyền đến từ mâm tròn trên đỉnh đầu, nó tỏa ra ánh sáng màu đỏ sẫm, giọng Nhâm Thiên Lý mang theo run rẩy nói: "Chuẩn bị xong, cửa thứ hai đã mở ra! Đồ vật bên trong tiểu động thiên đều là vật vô chủ, có thể lấy được cái gì, vậy phải xem vận may của các vị đạo hữu."
Đỉnh đầu truyền đến tiếng vang "Kẽo kẹt" do cơ quan chuyển động, ánh sáng màu đỏ sẫm sáng chói khiến Lâm Tịch hoa mắt, đợi đến khi ánh mắt của nàng khôi phục thị lực, người cũng đã ở trong một khu rừng rậm rạp.
Mặc dù không có ánh mặt trời chói chang giữa bầu trời, nhưng vẫn có dáng vẻ khiến cho người ta cảm thấy giống như đang giữa trưa, bầu trời xanh lam, mơ hồ có tiếng nước chảy róc rách, chim hót líu lo ríu rít, Lâm Tịch hít sâu một hơi, luồng linh khí nồng đậm xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441121/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.