Nhìn quả trứng lột ra từ trong màng thịt này, Lâm Tịch không khỏi càm thấy khó khăn.
Ta nên ăn hay là ấp trứng?
Chứng lựa chọn khó khăn cũng phạm vào.
Được rồi, để ông trời quyết định đi.
Đặt trứng xuống đất, dùng ngón tay chỉ qua chỉ lại, chỉ vào trứng thì ấp trứng, chỉ vào chỗ trống thì ăn hết.
Một hạt đậu, cạch cạch cạch, không phải ngươi, chính là hắn!
A, chỉ vào chỗ trống, quả nhiên là nên ăn hết, lại nói, vốn hẳn là ăn hết đi, hiện giờ lão tử là hồ yêu, cũng không phải kê yêu, không biết ấp trứng!
Cùng cá lớn chiến đấu một hồi, quả thật là có chút đói bụng.
Lâm Tịch trực tiếp ném quả trứng này vào trong lửa nướng lên, cũng không biết ngốc trong bụng cá lâu như vậy có biến chất hay không? Ăn xong có thể bị tiêu chảy hay không?
Trong thoáng chốc Lâm Tịch dường như trông thấy quả trứng lắc lư một cái, tập trung nhìn lại, trứng vẫn được nướng trong lửa, có thể là đói quá hoa mắt đi.
Đang nghĩ ngợi lung tung, quả trứng lăn lông lốc một cái, vậy mà trực bắn ra khỏi đống lửa, "Bịch" một tiếng rơi xuống đất.
Lâm Tịch mau chóng chạy tới nhặt quả trứng để trong lòng bàn tay muốn nhìn kỹ một chút, kết quả bị bỏng, chẳng qua may là có Thôi Thể thuật cấp hai, chỉ cảm thấy nóng rực, cũng không bị phỏng.
Lâm Tịch liên tục vừa xoay phải lại xoay trái vừa quan sát kỹ quả trứng này, mới phát hiện trên vỏ quả trứng màu cam có hoa văn phức tạp theo phong cách cổ xưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441116/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.