Chương trước
Chương sau
Đúng vậy!
Lâm Tịch đột nhiên vỗ đùi, không cẩn thận đánh vào tổn thương trên đùi, lập tức đau đến nhe răng trợn mắt.
Hiện tại nàng không phải là thân thể của con người sao? Không có yêu đan, lão tử có thể dựa theo công pháp của con người mà tu luyện nha.
Nàng đưa tay nhìn cánh tay thon dài trắng nõn một bên, lại nhìn một nửa khác lông lá xù xì phát triển không tốt, lần nữa ý thức được một chuyện nãy giờ mình không có chú ý tới --
Cho tới bây giờ bạn học Lâm Tịch mới phát hiện mình hoàn toàn khỏa thân!
Hậu tri hậu giác cúi đầu xuống nhìn hai ngọn núi của mình, ừm, đều dựa theo tỉ lệ nghiêm ngặt, một bên là 36D+ sóng lớn mãnh liệt, một bên là 32A tội nghiệp, Lâm Tịch lại khẳng định lần nữa thân thể bên phải của mình là do mẹ kế sinh ra.
Lúc trước không có chú ý vậy thì thôi, còn bây giờ khỏa thân chạy ra ngoài thật sự là có chút xấu hổ, nhưng nếu không đi ra ngoài, thì cũng cần ăn uống.
Bởi vì người ủy thác không có công pháp gì, chỉ dựa vào bản năng, thuộc loại chỉ số cao nhưng năng lực kém, tu vi không thấp, nhưng trên cơ bản cái gì cũng không biết, chỉ đang chờ hóa hình thành công sau đó đạt được công pháp truyền thừa của yêu tộc. Cho nên Thập Thất cũng không biết thuật tích cốc là gì.
Ban ngày Lâm Tịch tránh bên trong động tu luyện hai mươi Đoạn Cẩm, ban đêm dựa vào ánh trăng tu tập Nguyệt Chi Thôi Thể thuật, vị diện tu tiên đúng là khác với các thế giới khác, tốc độ tiến bộ quả thực giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, tu vi "Vùn vụt" nâng lên.
Chỉ trong hai ngày, cũng không biết là do công pháp có tác dụng hay là yêu tộc trời sinh có năng lực khôi phục mạnh hơn con người, dù sao chân bị thương của Lâm Tịch đã tốt bảy tám phần, bụng đói kêu lên ùng ục, Lâm Tịch quyết định ra ngoài kiếm chút gì đó ăn tạm.
Vừa cẩn thận che giấu "Dinh thự" của mình, vừa cẩn thận thăm dò một chút xung quanh, không có phát hiện nguy hiểm gì, Lâm Tịch "Vút" một cái lao ra ngoài, đầu tiên là tìm không ít sợi mây và lá cây ở gần đó che lại các bộ phận trọng yếu của mình, sau đó tìm được một số quả dại.
Những thứ nàng có thể nhận ra đều có trong sách của Khúc Cửu Tiêu đưa cho nàng, có thể xác định, ở đây chỉ cần là thứ nàng có thể nhận biết, tất cả đều là linh thảo linh quả cấp thấp, hoặc là dứt khoát chính là thảo dược bình thường.
Nếu như đặt trong vị diện hiện đại, có lẽ mỗi gốc cây đều có giá trị liên thành, nhưng ở đây lại như cỏ rác.
Mặc kệ tất cả, trước tiên lấp đầy bụng lại nói.
Sau hai ngày ăn rau quả dại, cuối cùng vào ngày thứ ba, Lâm Tịch bắt được một con thỏ có cái đuôi dài lớn như quả cầu còn biết thả rắm thối.
Không nghĩ tới trong rừng rậm này, thế mà ngay cả con thỏ cũng hung hăng như vậy, đã có thể so với công kích của loài chó cỡ trung ở vị diện hiện đại, vừa dùng chân đạp vừa dùng răng gặm, mặc dù không làm được gì, nhưng không ngờ mắt thấy sắp bắt được con thỏ kia thì nó đột nhiên xoay người "Bụp" một cái khiến nàng đối mặt với một mùi vô cùng hôi thối, Lâm Tịch chỉ cảm thấy một làn khói đen đập vào mặt, kém chút đã bị huân đến mơ hồ.
Cũng may, tinh thần lực cường đại để nàng phóng dao găm đâm vào bụng con thỏ kia vào lúc choáng nặng nhất, để cho Lâm Tịch thành công có bữa tiệc mặn đầu tiên.
Nhặt không ít cây cỏ mềm mại, dùng dao găm đánh vào bờ sắc của hòn đá cứng, thật đúng là đừng nói, đánh lửa thành công!
Dù sao động phủ của nàng cũng đủ lớn, thế là trực tiếp để lại lửa cháy, tránh cho mỗi lần đều phải tốn sức đánh lửa.
Tạm thời gần bên này còn không có yêu thú hung mãnh gì, bình thường cơ bản đều bị Lâm Tịch dùng để lấp bao tử.
Chẳng mấy chốc, vẫn chưa tới một tháng, Lâm Tịch đã có được bốn đầu thông mạch. Trong trí nhớ mơ hồ của Thập Thất, điều này tương đương với trạng thái đỉnh cao của tu sĩ luyện khí kỳ.
Tu sĩ chia thành những giai đoạn luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh, hóa thần, đại thừa. Trong đó bắt đầu kết đan cũng cần độ kiếp mới có thể tiến lên, nhất là lôi kiếp của nguyên anh và hóa thần, mức độ nguy hiểm không thể kém với lôi kiếp của đại yêu hóa hình. Cho nên người nào có tư chất tốt một chút, trúc cơ đều không có vấn đề, nhưng từ kết đan trở lên, số lượng bắt đầu theo hiện trạng mà giảm dần, những đại thần ở cảnh giới đại thừa kỳ trên cơ bản đều không ở loại vị diện này, một khi vượt qua hóa thần đạt đến đại thừa, chính là phi thăng trong truyền thuyết, có vô tận năm tháng, có thể bay qua hư không, phá vỡ hư không.
Sau này rốt cuộc như thế nào, Lâm Tịch cũng bịa không nổi nữa, bởi vì yêu hồ Thập Thất chỉ biết tới đây.
Bây giờ Lâm Tịch cũng hấp thu thiên địa linh khí, chẳng qua bản chất khác với tu sĩ, bởi vì tu sĩ có đan điền, có thể đem linh khí chuyển hóa trở thành chất dinh dưỡng cải thiện cơ thể và chứa đựng ở đan điền, biến thành năng lượng pháp thuật để sử dụng.
Còn Lâm Tịch không có yêu đan, đan điền cũng chưa hình thành, nàng chỉ có thể dùng hai mươi Đoạn Cẩm trực tiếp đem linh khí tối đa hóa tẩm bổ, mở rộng kỳ kinh bát mạch, bởi vì có được bốn đầu thông mạch, hiện tại vô luận là lực lượng, tốc độ, hay là ngũ thức của nàng đều vô cùng cường đại, có thể nói bây giờ Lâm Tịch không có đối thủ trong vòng trăm dặm xung quanh.
Mà cách ăn mặc của nàng cũng bắt đầu thay đổi từ váy bằng vỏ cây biến thành bra và quần nhỏ xinh đẹp làm bằng da báo.
Thật ra hiện tại Lâm Tịch rất buồn phiền, nàng muốn đến chỗ tu sĩ tìm một số công pháp tu luyện, nhưng với dáng vẻ như thế này nàng chỉ có thể trở thành một nữ Tarzan trong rừng, nàng phải nghĩ cách tạo ra đan điền, nhưng bây giờ nàng vẫn không tìm được đan điền thuộc về Thập Thất ở chỗ nào. Theo tình hình hiện tại của nàng, đoán chừng để những tu sĩ kia nhìn thấy không bị xem như yêu quái mà giết thì cũng bị xem như vật hiếm lạ nhốt vào lồng triển lãm. Nhưng nếu không có công pháp, làm sao để hóa hình, không thể hóa hình thì làm người như thế nào?
Mà vấn đề lớn nhất chính là, có vẻ như chỉ có hình người nàng mới có thể đi tìm công pháp được, vì thế lại tiến vào một vòng tuần hoàn vô hạn.
Không được, nàng cũng phải đi trộm? Người ủy thác có thể làm được, tại sao nàng không thể làm được?
Nói nhảm, người ủy thác là hồ ly, không có to con quái dị như nàng có được hay không?
Lâm Tịch không nghĩ tới chính là, rất nhanh liền có người đưa biện pháp tới cho nàng.
Ngày đó Lâm Tịch lại ra khỏi hang động đi tìm thức ăn, kết quả vừa đi ra không bao xa, liền cảm ứng được linh khí dao động trong không khí, có người đang sử dụng pháp thuật!
Cho dù là đại yêu xuất hành, cũng sẽ không gây ra dị thường lớn như vậy, đáp án chỉ có một, có người hoặc là yêu thú đang sử dụng pháp thuật đánh nhau.
Lâm Tịch bước nhẹ nhàng ẩn giấu hành tung, cố gắng khiến hơi thở của mình biến mất lặng lẽ tới gần.
Chỉ thấy hai tu sĩ một nam một nữ đang đánh nhau với một con Thiết Vĩ Hỏa Vân báo.
Khác với Xích Vĩ linh hồ, Hỏa Vân báo này chính là yêu thú cấp hai cao cấp, trời sinh đã có kỹ năng phun lửa, ngay khi mới sinh ra miệng đã có thể phun lửa, sau khi tu luyện một thời gian ngắn liền có thể phun ra quả cầu lửa để công kích kẻ địch.
Hai mảnh da báo trên người Lâm Tịch chính là do đồng loại của nó cống hiến.
Thật ra hai người này cũng xui xẻo, bạn lữ của con báo này bị Lâm Tịch giết chết, gần đây con báo này vẫn luôn tìm kiếm kẻ thù sát hại ái thê của mình, kết quả là gặp phải hai tu sĩ xui xẻo này.
Hai người này vốn có thể liều mạng với con báo này, nhưng thứ nhất hai người vừa mới trải qua một trận chiến, khó khăn chạy trốn đến đây, lại bị con báo này dùng một quả cầu lửa đánh lén thành công, đả thương nữ tu sĩ đi cùng.
Sau khi định hồn lại hai người nhìn thấy chỉ là một con Thiết Vĩ Hỏa Vân báo, biết rõ chỉ cần cẩn thận quả cầu lửa của yêu thú này cùng với cái đuôi giống như roi sắt của nó, là có thể xử lý nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.